Cũng không biết trôi qua bao lâu, viện Lưu Thiển Uyển triệt để yên tĩnh. Tô Lương Thiển nằm ở trên giường, xuyên qua cạnh cửa sổ đang mở rộng, có thể nghe được tiếng gió thổi, mọi âm thanh đều yên tĩnh.
Chống đỡ qua giờ đi người, cả người Tô Lương Thiển ngược lại bỗng tinh thần bắt đầu thanh tỉnh hẳn, chỉ là luôn duy trì một động tác nên cánh tay nàng tê rần, những chỗ khác trên người cũng có chút cứng ngắc. Tô Lương Thiển nằm xuống, giật giật cổ chân cổ tay, nghĩ đến chuyện ngày sau, không, nên là chuyện ngày mai đi Tiêu gia.
Kỳ thật nàng sở dĩ đồng ý dứt khoát lưu loát như vậy, một là vì sau chuyện của Tiêu Ý Trân, muốn cho chút giáo huấn Tiêu gia nữa, mặt khác nàng muốn xem thử có thể gặp được Tiêu Bằng Vọng hay không, chuyện hắn ta và Thẩm Kỳ Thiện, nàng vẫn luôn để ở trong lòng.
Bên phía Thẩm Kỳ Thiện, nàng tạm thời thuyết phục được nàng ấy và Tiêu Bằng Vọng không qua lại nữa, nhưng đều là nữ nhân, nàng ấy còn đang bị ái tình mê hoặc, đã từng bị mê muội hoàn toàn bởi chuyện này, nàng hiểu rất rõ, nhiều khi, nữ nhân đã hết hy vọng nhưng chỉ cần nam nhân cầu xin mấy lần thì sẽ dao động thay đổi, sẽ không làm được.
Chứ đừng nói chi là Thẩm Kỳ Thiện, người khiến nàng ấy mất hết hy vọng cũng không phải Tiêu Bằng Vọng mà là gia tộc hai bên. Những lời nàng nói với Thẩm Kỳ Thiện, trong lòng Thẩm Kỳ Thiện không thể không có chút nắm bắt được.
Nàng ấy biết rõ, nhưng vẫn như cũ không khống chế nổi con sâu ngọ nguậy trong lòng, lén lút lui tới với Tiêu Bằng Vọng.
Nàng ấy vẫn yêu Tiêu Bằng Vọng, Tiêu Bằng Vọng đối với nàng ấy cũng vẫn đặc biệt không giống như trước, nếu Tiêu Bằng Vọng liên tục yêu cầu, bọn họ rất có thể tro tàn lại cháy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT