Tiêu Hữu Vọng không quay đầu lại, hỏi quản sự theo sát sau lưng.
"Thiếu gia chân trước rời đi không bao lâu, nàng ta nói muốn đi ra ngoài tìm ngài, lão nô không cho. Vừa vặn có chuyện phải đi ra một lúc, nàng ta mượn cớ bụng không thoải mái rồi không thấy tăm hơi, lão nô đã tìm trong viện rồi, rất có thể đã lén chạy ra ngoài rồi. Trước kia nàng ta không nghe mệnh lệnh ra khỏi viện, lão nô đã đề nghị thiếu gia nghiêm trị, thế mà lại cứ để nàng ta bây giờ càng lúc càng to gan, hôm nay Tô tiểu thư cũng ở đây, nếu để bị gặp…"
Hô hấp quản sự có chút gấp gáp, lúc nói lời này, ngữ khí của ông ta cũng sốt ruột hơn, giống như đây là chuyện hết sức khẩn cấp.
Nét mặt Tiêu Hữu Vọng lại không có nửa phần vội vàng, dưới ánh nắng mặt trời có phần chói mắt, đáy mắt toát ra sự nhảy nhót mong đợi còn nhiều hơn trước đó, "Gặp thì gặp, biết rồi thì cứ để cho biết."
Quản sự nghe thế, dừng bước lại, ngẩng đầu, nhìn bóng lưng Tiêu Hữu Vọng, ông ta giơ tay lên lau mồ hôi, trong lòng càng lo lắng khẩn trương hơn cả lúc giúp Tiêu Hữu Vọng làm chuyện này.
"Trong phủ nàng ta không quen thuộc, không ở trong viện, vậy hẳn là ở nơi gần hoa viên sơn trà."
Điều này, quản sự cũng hiểu rõ trong lòng, cho nên sau khi gần như chắc chắn người không có ở trong viện thì đã đi về hướng bên này, không ngờ rằng lại nhìn thấy Tiêu Hữu Vọng cùng Tô Lương Thiển đang trò chuyện rất vui với nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT