Tiêu Yến đồng ý, tiến lên hai bước về phía Tiêu phu nhân, kéo ra nụ cười khiến người ta thoạt nhìn đã thấy có phần nịnh bợ, "Tẩu tử, tuổi tác của Khải Nhi không còn nhỏ nữa, thằng bé bây giờ không thể thi khoa cử, ngài quen biết nhiều người, có thể cùng giúp ta xem xét cho nó được không? Ngài không phải đang xem xét cho Vọng Nhi sao? Ngài suy xét sau cho nó là được."
Tiêu phu nhân lạnh lùng liếc Tiêu Yến một cái, dáng vẻ thì thản nhiên, nhưng mặt mày thì lại kéo căng.
Tô Khuynh Mi cảm thấy lúc này Tiêu Yến nhắc ra chuyện này thật sự không đúng lúc, nhưng vẫn nói thay cho Tiêu Yến: "Bởi vì chuyện không thể tham gia thi khoa cử nên cảm xúc của huynh trưởng gần đây sa sút, mẫu thân vô cùng lo lắng, cho nên mới mặt dày mở miệng nói chuyện này với cữu mẫu."
Trong lòng Tiêu phu nhân khinh thường, Tô gia gần đây không ngừng có chuyện lôi thôi, nghiễm nhiên trở thành trò cười của bách tính trong kinh thành, Tiêu Yến tự cho là đúng, ở bên ngoài xã giao với các phu nhân khác, há miệng ra là không giữ được mồm, cộng thêm bây giờ Tô Trạch Khải bị hủy hết tiền đồ, ai sẽ sẵn lòng gả con gái cho hắn ta? Cũng chỉ có mấy môn hộ thấp không được sủng, người như vậy, thì làm sao mà bà ta có thể cân nhắc cho Vọng Nhi của bà ta? Mà những người bà ta đã cân nhắc qua thì căn bản sẽ không vừa ý Tô Trạch Khải.
Tiêu Yến thỉnh cầu điều này, theo Tiêu phu nhân thấy, quả thật chính là được voi đòi tiên, không biết điều.
Tiêu phu nhân nhìn dáng vẻ tha thiết trông mong của Tiêu Yến, không từ chối, chỉ nói: "Ta biết rồi."
Tiêu Yến chỉ coi là Tiêu phu nhân đã đồng ý, mặt mày vui mừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT