Mà nàng ta cũng tán đồng với lời Tiêu Hữu Vọng, cái gọi là tức giận tạo ra biểu cảm dữ tơn, chỉ có người thất bại vô lực mới sẽ có.
"Ngươi không lo lắng rằng đợi tương lai ta thật sự được như ngươi mong muốn thì sẽ báo thù ngày hôm nay sao?"
Người khác không biết, nhưng Tiêu Hữu Vọng không thể không biết, nàng ta là một người nhỏ mọn lại mang thù.
Tiêu Hữu Vọng nghe Tô Khuynh Mi nói như vậy, con ngươi đang chứa sự khinh thường ngược lại sáng lên, cười nói: "Đó chính là điều ta mong đợi, hy vọng ngươi có thể có ngày hôm đó, Tô Khuynh Mi, nói lời ác độc thì ai cũng nói được, nhưng khiến người ta cảm thấy chỉ là phô trương thanh thế thì thứ vứt chính là mặt mũi của mình, điều này, ngươi càng phải nên học tập Tô Lương Thiển cho thật tốt."
"Còn có một điều ta phải nhắc nhở ngươi, nếu ngươi muốn nặn cho mình hình tượng cao quý hiền lành đoan trang thì đừng để người của mình làm sụp đổ. Ngươi làm chuyện gì, ta đều không phản đối, nhưng đừng để lộ ra sơ sót vụng về buồn cười, nếu không, nếu bị nắm lấy cái đuôi nhỏ vạch trần, vậy thì thật sự sẽ còn khiến người ta khinh thường hơn cả sự ngang ngược của Trân muội. Hình tượng ngươi khổ tâm xây dựng nhiều năm sẽ sụp đổ trong chốc lát, ngươi có thể suy nghĩ đến tình cảnh đó, chuyện lần này của muội muội ngươi chính là một bài học."
Nói tới đây, Tô Khuynh Mi cảm thấy tức giận, vì tạo danh tiếng lương thiện cho mình mà nhiều năm qua nàng ta phải tiếp xúc với dân dên, kết quả Tô Lương Thiển trở lại không bao lâu, đã lập tức bôi đen cái tiếng tăm nàng ta quý trọng nhất.
Danh tiếng tốt, xây dựng không dễ, nhưng hủy hoại lại dễ như trở bàn tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play