Chuyện xảy ra trong những tháng trở về này, Tô Lương Thiển đã không còn nảy sinh được cảm xúc ôm lòng hy vọng về Tô Khắc Minh nữa, nghe Thu Linh ở đó mắng nhiếc Tô Khắc Minh, nội tâm thấy yên tĩnh, như rằng người đó không phải phụ thân nàng, mà là người xa lạ râu ria nào đó.
"Tiểu thư, Nhị di nương không phải đã đưa thứ đó cho ngài sao? Ngài lấy ra đi, chúng ta đòi mọi thứ về."
Thu Linh mắng nửa ngày, dội một ngụm nước miếng, tiến tới trước mặt Tô Lương Thiển, chống đầu gối nhìn nàng, đôi mắt to to nhấp nháy nhấp nháy, điệu bộ chỉ cần Tô Lương Thiển gật đầu, nàng ta sẽ vén tay áo lên là có thể bắt đầu làm.
Tô Lương Thiển giơ tay nhẹ nhàng nhéo lên cái mũi vểnh thẳng của nàng, "Lúc này mà lấy thứ đó ra thì những đồ thuộc về ta, sẽ không lấy về được."
Thu Linh chớp đôi mắt to, đầy vẻ nghi ngờ.
Tô Lương Thiển giải thích: "Em cho rằng ông ta vì sao lại đổi ý không quản sống chết của hạ nhân trong viện và ta nữa, ông ta chính là muốn, ông ta đã làm tuyệt tình như vậy, nếu ta có thứ gì có thể lấy đồ cưới của mẫu thân ta về, chắc chắn sẽ cầm về, đến lúc đó ông ta nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp tiêu hủy chứng cớ, hủy thi diệt tích."
Tô Lương Thiển gọi ông ta thay vì Tô Khắc Minh, căn bản không muốn xưng ông ta là phụ thân nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT