Trong lòng nàng chậc chậc hai tiếng, thầm than, có tiến bộ so với trước kia.
Tô Lương Thiển để Ảnh Đồng đặt cái lồng xuống, sau đó nhận lấy chén canh hạt sen mà nàng ấy bưng từ Lưu Thiển Uyển đến. Sau khi tay Ảnh Đồng trống không, thì nàng ấy lại từ trong lòng ngực lấy một túi giấy rồi mở ra, bên trong là điểm tâm các kiểu, màu sắc và hình dạng khiến người nhìn rất là thèm ăn, chỉ là có mấy cái hình như thời gian để ở trong đó có phần lâu nên đã có chút hư.
Tô Lương Thiển khom người ngồi xổm dưới đất, đầu tiên là đút canh hạt sen cho con thỏ thoạt nhìn đã sắp chết đã nguội ngắt lúc buổi sáng, lại bẻ nhỏ điểm tâm khác, mỗi món đều đưa đến miệng con thỏ, để cho nó nếm chút.
Con thỏ ăn uống vốn đã hơi chậm, cộng thêm nó bây giờ bị bệnh nên càng như vậy.
Mọi người không hiểu hành động này của Tô Lương Thiển có ý gì, bèn tò mò nhìn chằm chằm nàng, trái tim nhấc lên, trong lúc nhất thời gian phòng vốn tiếng nói chuyện không ngừng bỗng chốc yên tĩnh lại.
Tinh thần của con thỏ rất tệ, ăn cũng nhắm mắt, lúc mọi người đang nhìn nó nhai đồ ăn thì nó đột nhiên ngừng động tác, sau đó đầu tiên là miệng, rồi đến lỗ mũi có máu chảy ra, nhuộm đỏ bộ lông màu trắng thuần vốn không mượt mà của nó.
Gian phòng yên tĩnh lại có tiếng vang hít không khí, Tô lão phu nhân trực tiếp đứng lên khỏi vị trí của mình, Liên ma ma luôn đứng bên bà vội vàng tiến lên đỡ bà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play