Nàng ấy cũng rất thích Tô Lương Thiển, trong lòng cũng rất là nương tựa vào nàng, nhưng không làm được chuyện thân thiết như vậy, nàng đều không làm được với với bất kỳ ai cả.
Tô Lương Thiển gật đầu, không khước từ, Chu Thi Ngữ bèn ló cổ tìm chỗ nào có ít người, một lúc lâu chỉ vào một phương hướng, Tô Lương Thiển nhìn về phía Thẩm Kỳ Thiện, mời nàng ấy cùng đi, mấy người đi chưa được mấy bước thì có một đám người đi về phía nàng.
Dẫn đầu là một thiếu nữ không lớn hơn mấy so với Tô Lương Thiển, cả người mặc váy dài màu đỏ thẫm, hết sức bắt mắt, đứng ở trong chính giữa đám người, có sự thu hút ánh nhìn như mặt trăng được các vì sao vây quanh, nàng ta hơi ngẩng đầu, trên khuôn mặt yêu kiều xinh đẹp đó có sự kiêu ngạo khó nói nên lời, phảng phất là sự cao hơn người khác một bậc có từ bẩm sinh đã hòa vào trong xương máu, lộ ra sự ngang ngược bừa bãi tùy hứng còn hơn cả Tiêu Ý Trân.
Chu Thi Ngữ không nhận ra sự tồn tại nguy hiểm, trên mặt nở nụ cười tươi, chỉ lo nói chuyện với Tô Lương Thiển, còn Thẩm Kỳ Thiện thì lại như bị giật mình, xê hai bước về phía Tô Lương Thiển, nhỏ giọng nhắc nhở: "Diệp An Dương quận chúa."
Âm thanh hết sức đè thấp kia lộ ra sự run rẩy, như đang sợ hãi.
An Dương quận chúa, Diệp An Dương, con gái út của Tuệ công chúa, cũng là nữ nhi duy nhất của bà ta.
Tuệ công chúa là nữ nhi của đương kim Thái hậu, cũng là đích trưởng nữ của tiên đế, lúc đương kim Thái hậu sinh bà ta chảy rất nhiều máu, suýt nữa sinh khó, tuy sau đó cứu được nhưng thân thể lại bị thương, không thể sinh đẻ được nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT