"Biểu muội, ngươi nhìn xem kìa, ngươi xem cái điệu kinh sợ của nàng ta kia, thế mà còn nói huênh hoang, nàng ta sao còn mặt mũi đứng ở đó vậy chứ, nếu là ta thì ta đã đào một cái hang để chui vào rồi! Ha ha…"
Tiêu Ý Trân kéo tay Tô Khuynh Mi, cười trên nỗi đau của người khác, nói xong câu cuối cùng thì cất tiếng cười to.
Tô Khuynh Mi bên tai nghe những tiếng nghị luận về Tô Lương Thiển, chỉ cảm thấy sự nghẹn uất nơi lồng ngực trong khoảng thời gian này đều phân tán đi hết, muốn khoái chí bao nhiêu thì có bấy nhiêu khoái chí, hôm nay với nàng ta mà nói, thật sự là một ngày cực kỳ tốt đẹp, nàng ta cảm thấy đời này mình sẽ không thể nào quên nổi.
Mặc dù Tô Khuynh Mi vô cùng muốn được vui vẻ cười to như Tiêu Ý Trân, sau đó thêm dầu thêm muối, tùy ý chế giễu Tô Lương Thiển, nhưng nàng ta dĩ nhiên không thể nào làm như vậy dược.
Thứ lộ ra trên mặt nàng ta không phải nụ cười, mà là khẩn trương và lo âu, nhỏ giọng nói: "Tỷ tỷ lần đầu tiên tham gia trường hợp như vậy, có thể là do đang quá khẩn trương thôi."
Tiêu Ý Trân khịt mũi coi thường, "Ngươi cũng không phải là lần đầu tiên, có giống nàng ta đâu, nàng ta chỉ được cái miệng lưỡi lợi hại."
Tiêu Ý Trân vừa mới nói xong thì Tô Lương Thiển trên đài đã nghiêng người sang, học theo Tiêu Ý Trân vung kiếm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play