Dựa vào cái gì bảo nàng dừng là dừng?
Tô Lương Thiển như không nghe thấy lời của Trưởng công chúa, hoàn toàn không vì tác động bên ngoài mà dừng lại.
Lúc nàng ép gần đến An Dương quận chúa, vung kiếm trong tay, tốc độ của nàng nhanh như tia chớp, xoẹt ra từng từng vạch ánh sáng ở giữa không trung, va chạm ra những đốm lửa nhỏ, như thể khiến cho người ta có thể nhìn thấy được âm thanh.
Diệp An Dương nhìn Tô Lương Thiển đã gần trong gang tấc, nàng ta không những có thể nhìn thấy được âm thanh, mà nàng ta còn nghe thấy rõ ràng, và cả ánh mắt khinh miệt lạnh giá mang theo sát ý kia của Tô Lương Thiển, dường như nàng ta không phải là quận chúa không thể mạo phạm, mà là con kiến hôi, con kiến hôi để nàng có thể giẫm đạp.
Mà nàng, cũng không phải Tô Lương Thiển, không chỉ vẻn vẹn là Tô Lương Thiển, mà phảng phất như có thiên quân vạn mã.
Trong lòng Diệp An Dương có hoảng, có sợ, cũng có giận.
Có gió thổi qua, những cánh hoa bay lượn ở giữa không trung bị cuốn đi, những cánh hoa đó được chú tâm tuyển chọn, có những cánh hoa bị chia làm hai cánh bay lả tả, cảnh này vốn nên phải duy mỹ, nhưng giờ phút này lại như biến thành xơ xác tiêu điều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play