Tô Lương Thiển thấy Tô Khuynh Mi đã đỏ mức, vừa tức giận vừa gấp gáp, nàng thẳng thừng thốt ra hai chữ.
Thẩm An thị lại cười lạnh mỉa maỉ một tiếng: “Kiểm kê? Phải kiểm kê cái gì? Nếu ông ta chỉ bảo quản,không động tay vào mấy thứ kia, thì khi Thiển Nhi vừa trở về, ông ta đã có thể giao lại cho con bé rồi, còn bảo cái gì mà danh sách đồ cưới chứ, chẳng phải đồ vật ở bên trong đã xuất hiện ở trên người rồi sao! Không chỉ gấm trăm sắc, mà những thứ mà ngươi đang đeo ở trên đầu trên tay, đều là đồ trong đồ cưới của mẫu thân Thiển Nhi nhỉ!”
Thẩm An thị nói thẳng ra, chút mặt mũi cũng không chừa lại cho Tô Khuynh Mi, lời nói thẳng thừng đến mức khiến nàng ta cảm thấy mặt mình nóng rát.
“Đợi thêm chútt? Lời nói như vậy mà ngươi cũng nói ra miệng được, ngươi dĩ nhiên là hy vọng đợi thêm chút nữa nữa, tốt nhất là cả đời này cũng không bị người khác nhắc tới nữa, nói như vậy thì những thứ kia, có thể đã bị các ngươi độc chiếm rồi.”
Môi Tô Khuynh Mi ngập ngừng: “Ta không có ý đó.”
Vào lúc Tô Khuynh Mi nói ra lời này, nàng ta có hơi ủy khuất mà nhìn về phía của Thái hậu, thần sắc Thái hậu hơi nghiêm, hoàn toàn không nhìn nàng ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play