Nàng ta biết rất rõ, tình cảnh ngày hôm nay của bản thân, có không ít người vẫn luôn chú ý đến nàng ta, nếu nàng ta rời khỏi chỗ chắc chắn sẽ có người nhìn thấy, việc này không tốt, nhưng nơi đây, Tô Khuynh Mi thật sự không thể ở lại thêm một giây một phút nào nữa.
Tô Lương Thiển rạng rỡ vô cùng, còn nàng ta thì chán nản khó xử, Tô Khuynh Mi cảm thấy bản thân sắp điên rồi.
Ngay khi Tô Khuynh Mi vừa đứng lên thì Tô Lương Thiển đã nhìn thấy ngay, nhưng chỉ nhìn một cái chứ không có phản ứng gì.
Lúc Tô Lương Thiển thu hồi ánh mắt của mình thì quét một vòng qua đám người ở phía bên dưới thì sắc mặt đột ngột thay đổi, Thẩm Kỳ Thiện vừa rồi còn đang ngồi, bỗng đột nhiên không thấy đâu nữa.
Hôm nay nàng xảy ra quá nhiều chuyện, dĩ nhiên Tô Lương Thiển không thể chú ý đến Thẩm Kỳ Thiện, nhưng nàng thỉnh thoảng sẽ chuyển mắt nhìn, thấy nàng ấy nhìn về phía Tiêu Bằng Vọng, dáng vẻ đó trông rất không ổn, chỉ là nhiều năm qua, nàng vẫn luôn ở Thẩm phủ, so với người vô hình cũng không khác nhau là mấy, trường hợp thế này mọi người sẽ không chú ý đến nàng ấy.
Tô Lương Thiển thấy Thẩm Kỳ Thiện không ở đây, trong lòng nàng cảm thấy rất bất an, Thẩm An thị nhìn ra sự khác thường của nàng, liền dùng ánh mắt hỏi nàng làm sao vậy.
Tô Lương Thiển mượn cớ đứng dậy, đi tìm Thu Linh, dặn dò: “Em đi xem thử xem, Nhị công tử của Tiêu gia có còn ngồi chỗ của mình không, nếu không có thì em đi quanh Thái Thanh cung tìm biểu tử thư, dẫn nàng về đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play