Tô Lương Thiển ngẫm nghĩ, xác định mình đã nói hết lời nên nói, Tô Khắc Minh đang bên bờ suy sụp, cả người giống như bị ép đến mức phát điên, lao về phía Tô Lương Thiển, Ảnh Đồng tiến lên cản ông ta lại, bị Tô Lương Thiển ngăn lại.
Tô Khắc Minh trực tiếp vọt tới trước mặt Tô Lương Thiển, ông ta cao hơn một một cái đầu so với nàng, mắt mở to, nghiến răng nghiến lợi, hai bên mặt tức giận đến mức phồng lên đỏ bừng, gân xanh trên trán nổi lên vì tức giận, dáng vẻ đó, so với bất kỳ lúc nào trong dĩ vãng cũng đều khủng bố hơn.
“Cái gì vật về đúng chủ, đó là đồ của ta, tất cả đều là của ta, mạng của ngươi đều là của ta, tất cả đồ của ngươi có đều là ta cho, ta đồng ý cho ngươi mới là của ngươi, ta không muốn cho ngươi, vậy thì không phải của ngươi, ngươi tranh ngươi đoạt cũng vô dụng! Một thứ cũng không có thể thiếu? Một thứ ta cũng không cho ngươi, ngươi từ bỏ suy nghĩ này đi, ngươi, hiện tại, không, sáng mai theo ta tiến cung, đến trước mặt Thái hậu nói rõ ràng, nói ngươi không cần nữa!”
Tô Khắc Minh như vậy, đã không còn phải là con mãnh thú và dòng nước lũ nữa, mà giống như là bị ác quỷ nhập vào, giọng nói càng lúc càng lớn, như là rít gào, Tô quản sự đứng ở cửa bị sợ không dám tiến vào, Tô Khuynh Mi lấy tay che miệng của chính mình, cũng có chút bị dọa sợ.
Tô Lương Thiển còn đứng tại chỗ, hơi ngửa đầu, nhìn Tô Khắc Minh hoàn toàn không khống chế được nữa, cũng không có nửa điểm sợ hãi, hay là bị dọa choáng váng, hơi mím môi, biểu tình trên mặt không có một chút thay đổi nào.
Cũng giống và Tô Khuynh Mi và bọn họ, Tô Lương Thiển cũng chưa bao giờ thấy Tô Khắc Minh như thế này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT