Ở trước mặt mọi người, Tô Khuynh Mi luôn chú ý tới hình tượng của nàng ta, tất nhiên không dám nói chuyện thẳng thừng như Tô Lương Thiển, nàng ta đương nhiên không phải là đối thủ của Tô Lương Thiển.
Nếu là bệnh nặng, đại phu phải bó tay, mời thêm vài đại phu là điều đương nhiên, nhưng nếu thân thể chỉ khó chịu mà đi mời vài đại phu, chẳng khác gì như đốt bạc, đây còn là ngự y trong cung, mặc dù không phải quan trong triều nhưng cũng là một nửa chức quan, đối với ngân bổng mà Tô Khắc Minh lấy được, cho dù không rõ ràng hoàn toàn, nhưng trong lòng mọi người cũng hiểu rõ tương đối.
Chỉ với chút bạc đó, tất nhiên không thể chèo chống sự tiêu xài hoang phí như vậy.
Bây giờ chuyện đồ cưới của Thẩm Thanh đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, gần như không cần bất kỳ ai nhắc nhở thì tất cả mọi người ở đây đều nghĩ theo hướng đó, mà sự thật cũng là như thế.
Những người này nghĩ trong lòng, Thẩm Đại phu nhân thì trực tiếp khịt mũi, vạch rõ ra: “Bọn họ dễ dàng có được khoản đồ cưới phong phú của Thanh muội muội, tự nhiên không coi bạc như bạc, tùy ý phung phí, nhưng tiền của người khác là của người khác, sớm muộn gì cũng phải trả lại.”
Tô Lương Thiển gật đầu tán thành, sau đó nói: “Ta thấy y phục của Đại muội muội vẫn chưa thay. Chắc muội muội ở đây cả đêm không chợp mắt. Ngươi có hiếu như vậy, chẳng trách phụ thân lại thương ngươi như vậy.”
Lòng bàn tay hay mu bàn tay cũng không dày bằng nhau, con người luôn bất công, Tô Khắc Minh muốn dùng bổng lộc của mình hoặc các nguồn thu nhập khác đưa cho Tô Khuynh Mi, chuyện này cũng không có gì chê trách, nhưng dùng đồ cưới của Tô Lương Thiển để cho Tô Khuynh Mi, điều này rõ ràng không thể nào nói nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play