Tô Khắc Minh tức muốn hộc máu ra lệnh: “Nếu ngươi dám làm vậy, ta sẽ làm một bản tấu chương vạch tội người ở trước mặt Hoàng thượng, ta muốn nói cho người khắp thiên hạ biết, ngươi - Tô Lương Thiển là đồ ngỗ nghịch bất hiếu!”
Tô Lương Thiển cười nhẹ, vừa lạnh lùng vừa buốt giá, thái độ không để ý, cười mỉa mai: “Cướp? Lấy đồ của người khác một cách trắng trợn mới gọi là cướp. Từ khi nào lấy đồ thuộc về mình lại cũng thành cướp? Nhưng, phụ thân là trưởng bối, ngài nói cướp thì là cướp, hôm nay ta phải cướp về đồ của mình!”
“Phụ thân thấy con gái dẫm lên Đại muội muội như vậy, trong lòng thấy khó chịu, muốn vạch tội con ở trước mặt Hoàng thượng lâu rồi đúng không? Nếu nữ nhi không làm chuyện gì, phụ thân không có chứng cứ, chẳng phải đáng tiếc à?”
Đại khái là biết cách làm người của Tô Khắc Minh, đoàn người Ngũ hoàng tử nhìn Tô Lương Thiển như vậy, không những không cảm thấy bất hiếu chán ghét, ngược lại còn cảm thấy cực kì ngầu muốn chết, ngây ngẩn cả người, đôi mắt ánh lên tia sáng sùng bái.
Tô Lương Thiển quay đầu lại, nhìn mấy cặp mắt tỏa ánh sao sùng bái nhìn nàng: “Việc hôm nay, các ngươi đều là nể mặt tình cảm bạn bè giữa chúng ta mà hỗ trợ, ngày nào đó ta sẽ đích thân cảm tạ. Nhưng nếu tương lai tiếp nhận bêu danh, hoặc là có trách tội gì, ta sẽ một mình gánh chịu.”
Quý Vô Tiễn dâng trào tâm huyết, quả thật muốn quỳ xuống ôm lấy đùi Tô Lương Thiển biểu lộ tâm tình. Ngũ hoàng tử cũng không khác lắm, lòng tràn đầy suy nghĩ nếu nàng là tẩu tử của ta thì tốt rồi. Hắn muốn để Tứ ca hắn cưới nàng làm phi, hắn muốn có tẩu tử như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT