“Con người của ta, yêu ghét ân oán phân minh.”
Tại sao? Hiển nhiên là bởi vì đời trước Tô Hàm Nguyệt hại nàng không ít lần. Đời này nàng ta bị nàng chế ngự, sợ đến mức không dám làm gì.
Tô Khắc Minh tức giận, lồng ngực phập phồng kịch liệt, thở hổn hển, nhìn thấy Quý Vô Tiễn rời đi sớm nhất đã đến cửa viện kiểm kê rồi muốn đến kho của phủ, lớn tiếng nói: “Người đâu, ngăn bọn họ lại!”
“Ta xem ai dám cản! Nếu ai dám cản, xong chuyện ta nhất định đi bẩm báo Thái hậu!”
Thẩm Đại phu nhân theo đó gầm lên một tiếng, phủ vệ và hạ nhân Tô gia nghe xong, tức khắc sợ hãi.
Thời gian bốn ngày, Thẩm Đại phu nhân và Quý phu nhân chuẩn bị chu toàn, số người cũng đủ. Mọi người lục tục rời đi, toàn bộ đại sảnh liền trống vắng.
Tiêu Yến thấy Thẩm Đại phu nhân, Quý phu nhân muốn đi lục soát viện của bà ta thì ngăn ở trước người hai bà. Quý phu nhân cười khẽ, có chút khinh miệt: “Tô phu nhân xem mình là Tiêu Hầu gia đó sao? Tiêu Hầu hia cũng chưa chắc ngăn được ta đâu đấy! Tô phu nhân không yên tâm thì cùng đi đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play