Thứ cao quý, trước kia nếu Tô Khuynh Mi nghe nói vậy sẽ cảm thấy trong lòng được thỏa mãn hư vinh. Nhưng cùng một lời, giờ phút này nói ra từ miệng Thu Linh, Tô Khuynh Mi chỉ cảm thấy tràn ngập trào phúng, mỉa mai.
Những đồ vật cao quý này, phần lớn là đồ cưới của Thẩm Thanh. Đây không khác gì chê cười nàng ta là ăn trộm, những người khác trong kinh thành liệu có nghĩ thế không?
Ý nghĩ như vậy hiện lên trong đầu Tô Khuynh Mi làm tâm tình nàng ta càng thêm bực bội.
Tô Lương Thiển nhìn về phía Thu Linh dạy bảo: “Ta là chủ tử khắc khe với hạ nhân như vậy à?”
Lời này của Tô Lương Thiển thật tình nghe không ra quá nhiều trách cứ. Sau đó nàng lại nhìn về phía Tô Khuynh Mi: “Đại muội muội yên tâm, đồ cưới của mẫu thân ta nhiều vậy, rơi vỡ một hai cái cũng không quan trọng. Hơn nữa ta nghe nói những đồ sứ trân quý đó, thanh âm lúc va đập lanh lảnh dễ nghe, ta ở đây có thể nghe một lần cũng không tệ.”
Chỉ cần không phải cho Tô Khuynh Mi và Tiêu Yến, có làm vỡ thì nàng vẫn sẵn lòng.
Rơi vỡ nàng còn có thể nghe thấy âm vang, chứ đút cho mấy con sói mắt trắng này thì còn cắn ngược lại nàng một ngụm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play