Vương Thừa Huy nhìn thấy Tô Lương Thiển nhướng mày cười cười, nàng lễ phép cười đáp lại. Nụ cười dù chưa nói đến vui vẻ, nhung không hề lạnh băng không có cảm giác thân thiện như muốn cự tuyệt người ở xa ngàn dặm như trước nữa.
Tô Khắc Minh ngồi ở trên ghế, mắt nhắm lại, sắc mặt tái xanh, hô hấp có lúc gấp gáp, dồn dập, có lúc lại như rất yếu ớt. Đây rõ ràng là không thể tự khống chế được cảm xúc của mình.
Tô lão phu nhân ngồi bên cạnh ông ta, một tay còn nắm lấy tay Tô Khắc Minh, vẻ mặt chứa đầy lo âu, mắt hồng hồng, có chút sưng. Bà thấy Tô Lương Thiển quay lại, lại bắt đầu rơi lệ, trong mắt càng thêm vẻ cầu khẩn.
Vốn là mọi người lần lượt rời đi, Tô Lão phu nhân và Tô quản gia thay nhau khuyên nhủ, Tô Khắc Minh tâm trạng đã dần bình tĩnh lại, buổi trưa cũng ăn được một chút. Nhưng khi thấy những cái rương lần lượt được mang về, sau khi Vương Thừa Huy trở về thì bèn sai người bắt đầu kiểm kê. Ông ta thấy từng món đồ, máu huyết lại một lần nữa tăng vọt, cảm xúc lại không thể khống chế thế là trở thành bộ dáng như bây giờ.
Ánh mắt Tô Lương Thiển dừng trên ngưởi Tô lão phu nhân trong chốc lát, đối mắt với bà rồi sau đó bình tĩnh rời đi.
Trong đại sảnh tất cả vẫn như cũ, Tô Khắc Minh đang nhắm mắt cũng không biết Tô Lương Thiển đã trở lại.
Tinh thần Tô lão phu nhân sa sút, bà nhìn Tô Khắc Minh, lo lắng làm nước mắt bà càng rơi nhiều hơn. Bà buông bàn tay đang nắm tay Tô Khắc Minh ra, nhìn Tô quản sự một cái, Tô quản sự hiểu ý. Tô lão phu nhân đứng lên, đi về hướng Tô Lương Thiển.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play