Quý Vô Tiễn chậc chậc mấy tiếng, vừa khoa trương lại như không hề khoa trương.
Thẩm gia và Quý gia đều là thần tử vì có công khai quốc mà được phong làm Công gia, sức ảnh hưởng của Thẩm gia là ở quân đội, còn Quý gia thì chính là bởi tài sản to lớn, nhưng Thẩm gia lại không thua kém hơn Quý gia bao nhiêu, chẳng qua là, sự giàu có của Quý gia người đi đường ai ai cũng đều biết, mà Thẩm gia cũng là vọng tộc trăm năm, hàng năm ban thưởng vô số, giàu bên trong mà thôi, hơn nữa, đồ vật của Thẩm gia phần lớn đều là những thứ của hiếm.
Quý Vô Tiễn nói mình được mở mang tầm mắt thì cũng không khoa trương.
"Tô muội muội bây giờ không phải đang buồn phiền phải sắp xếp những thứ này thế nào sao, ta có một ý hay đây."
Tô Lương Thiển nhướng mày nhìn về phía Vương Thừa Huy, khóe miệng cười chúm chím, dáng vẻ ấy như trông đợi nhưng lại như không mấy trông đợi, trái lại thì Ngũ hoàng tử khá là gấp gáp, vỗ vỗ Vương Thừa Huy nói: "Ngươi đã có chủ ý vậy mau nói ra đi, viện của Tô muội muội chừng này mà đồ thì nhiều thế, chắc chắn đặt không hết."
Vương Thừa Huy đang cười đùa, giọng điệu bất thình lình nghiêm chỉnh, khiến cho lời kế tiếp của hắn ta hết sức thiếu đòn: "Đơn giản thôi, Vương gia rất lớn, kho phủ của Vương gia cũng trống đấy, hoan nghênh những thứ này tiến vào bất cứ lúc nào!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT