Trong Khuynh Vinh viện, tất cả ngay ngắn có trật tự, nhưng lại khó tránh có không khí trầm lặng giống với Sênh Huy uyển, hơn nữa còn trống vắng, nhìn càng thêm lạnh lẽo, không có một chút ấm áp.
Sáng sớm mấy người đòi nợ tới trước cổng Tô phủ, tạo ra động tĩnh lớn như vậy, Tô Khuynh Mi dĩ nhiên đã biết được tin tức.
Như Tiêu Yến nghĩ, Tô Khuynh Mi chỉ giận Tô Trạch Khải không biết phấn đấu, vào lúc này còn thêm phiền phức, làm nàng ta mất mặt, khiến nàng ta liên tiếp gặp nạn, huynh trưởng như vậy, chẳng thà không có, cũng không có cách ra tay, đương nhiên, nàng ta cũng có lòng mà không có sức.
Từ sau khi đồ cưới bị Tô Lương Thiển đòi về, mấy ngày nay cuộc sống của Tô Khuynh Mi cực kỳ không tốt, ban ngày không ăn nổi cơm, ban đêm ngủ không ngon giấc, ngây ngốc trong phòng nhìn căn phòng trống trơn, còn luôn nổi giận khó hiểu, cả người bừng bực, phần lớn thời gian đều nằm trên giường, nàng ta gầy gò tiều tụy rất nhiều.
"Ngươi nói cái gì?"
Tô Khuynh Mi nghe hạ nhân nói, đột nhiên xốc màn lên, nhìn người đến trước cửa phòng mật báo, giọng nói chói tai, sắc mặt đại biến.
"Ngươi vừa nói gì? Nói lại lần nữa!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play