Tiêu Yến duy trì tư thế nằm ngửa, vẫn luôn nhắm mắt, nếu như không phải nước mắt không ngừng rơi, thì giống như đã ngủ mất rồi.
Tô Khuynh Mi thấy bản thân nên an ủi, nhưng nàng ta lại không hề động lòng đối với nước mắt của Tiêu Yến, trong lòng còn càng thấy tức giận hơn, nàng ta nuốt không trôi cục tức trong lòng, nhất là phải bấm bụng nhịn trước mặt Tiêu Yến, thế nên hai mẹ con, ai cũng đều không mở miệng, trong phòng rơi vào một sự yên tĩnh kì lạ khác thường.
Sự trầm mặc như thế khiến người ta lúng túng, cứ như thế cho tới khi có người dẫn đại phu tới mới tiêu tan.
Sau khi đồ cưới của Thẩm Thanh bị lấy lại, những người khác của Tô gia dùng bạc không dám vung tay quá trán như trước đây, trừ Tô Trạch Khải hôm nay có tình hình nghiêm trọng, nên mới mời nhiều đại phu, thì những người khác, cơ thể không khỏe, đều chỉ mời một đại phu thôi.
Đại phu là đại phu lần trước thăm khám cho Tiêu Yến, nhìn thấy bộ dạng này của Tiêu Yến, thì chậc lưỡi lắc đầu, “Ngươi thế này cũng...”
“Ta kê đơn thuốc cho ngươi, dùng cùng lúc cả bên trong và bên ngoài, nếu phu nhân cứ tiếp tục không chịu yêu quý bản thân mình, lần này còn đỡ, tương lai sợ là để lại gốc bệnh.”
Ông ta thở dài một hơi, dặn đi dặn lại: “Thuốc phải uống đúng giờ, thuốc bôi ngoài da cũng thế, có thể làm dịu sự đau đớn trên cơ thể rất tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT