Tô lão phu nhân mới vừa ở Sênh Huy Uyển nói không ít lời, nước cũng chưa uống một ngụm, miệng khô lưỡi khô, bà uống ngụm trà, giống như tán gẫu việc nhà nói: “Ta mới từ Sênh Huy Uyển bên kia lại đây, chuyện trở về Thanh Châu, ta tối hôm qua đã cùng phụ thân con đề cập, hắn cũng đã đồng ý. Chuyện Khải Nhi, hắn cũng không có ý kiến, ta chuẩn bị đưa huynh trưởng con mau chóng rời khỏi kinh thành, bắt đầu lại lần nữa. Mấy ngày này nếu có rảnh, đến Phúc Thọ viện cùng tổ mẫu, chờ ta rời khỏi kinh thành, hai bà cháu ta muốn gặp mặt cũng khó.”
Giọng điệu Tô lão phu nhân bình thản, sự tha thiết trên mặt tuy rằng không bằng lúc tình cảm hai người tốt nhất, nhưng cũng chân thật.
Tô Lương Thiển nhìn thấy ánh mắt chờ đợi của bà, lại nhìn hai bên tóc mai đã bạc, cho dù biết bà có điều muốn nhờ và, vẫn là nhịn không được có chút mềm lòng, nghiêng đầu, giống như trước nhìn thấy Tô lão phu nhân nói: “Nếu là tổ mẫu không chê, con mỗi ngày đều đếm Phúc Thọ viện chơi với người, có được không?”
Tô lão phu nhân tươi cười, nói được.
Hai người nói chuyện, tiếng cười từ trong Lưu Thiển Uyển truyền ra, thật giống như giữa hai người chưa từng xảy ra chuyện gì không vui.
Tô lão phu nhân ở Lưu Thiển Uyển dùng ngọ thiện xong mới trở về, Thu Linh đưa mắt nhìn bóng lưng bà rời đi đã biến mất, quay đầu nhìn về phía Tô Lương Thiển, cười như không cười, “Lão phu nhân là vì sắp trở về mà nghĩ thoáng, thay đổi tính cách sao ạ?”
Tô Lương Thiển nhìn nàng một cái, Thu Linh lộ ra những chiếc răng trắng tinh, tươi cười xán lạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT