Nếu hai tay bà trống trơn thì chu toàn cho thể diện cho ông ta như thế nào được? Ông ta nhớ thương mấy thứ trên người Tiêu Yến, uy hiếp lợi dụng phu nhân của mình, trái tim Tô lão phu nhân không thể không thấy băng giá.
Bà khuyên can mãi, còn không phải là vì muốn tốt cho ông ta sao?
Tô Khắc Minh vừa đi, mặt Tô lão phu nhân mặt liền trầm xuống, vô cùng khó coi, đối với nơi gọi là Tô phủ này càng không chút lưu luyến.
Trưa hôm đó, Tô lão phu nhân lại gọi tất cả di nương và tiểu thư của Tô phủ đến Phúc Thọ viện, nửa dặn dò nửa châm biếm, cuối cùng chỉ để lại hai người là Ngũ di nương cùng Tô Nhược Kiều ở lại tách ra nói chuyện.
“Bụng đã có động tĩnh gì chưa?”
Tô lão phu nhân tràn đầy mong chờ nhìn về phía Ngũ di nương, Ngũ di nương lắc lắc đầu, ánh sáng trong mắt Tô lão phu nhân chợt ảm đạm, nhưng rất nhanh đã nói: “Cũng phải, dù gì cũng chỉ mới được một thời gian ngắn, làm gì có chuyện nói có là có được, là ta quá nóng vội rồi. Tta đi, hậu viện trong phủ giao cho ngươi, ngươi hãy quản lý hậu viện cho tốt, cũng càng phải chăm sóc tốt cho Minh Nhi, đặc biệt là thời điểm Khắc nó phạm hồ đồ, nếu ngươi cảm thấy không thỏa đáng thì nhất định phải cố gắng khuyên nó, nam nhân ấy mà, lời mẫu thân nói không nghe nhưng người bên gối nói vẫn sẽ để vào bụng vài phần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play