Thu Linh nghĩ ngợi một chút, cảm thấy cũng phải, nhưng vẫn nói: “Nô tỳ thấy công chúa là người nói năng cẩn thận, chưa hẳn là có sự đề phòng với tiểu thư đâu.”
Tô Lương Thiển giảo mồm, khẽ lắc đầu không tán đồng nói: “Là người thì nhất định sẽ có cảnh giác, nhưng tính cách của con người, lại là tùy vào người đối mặt là ai mà khác nhau, nàng ta nói năng cẩn thận với ta là bởi vi nàng ta không yên tâm, không tín nhiệm ta, cũng không thân cận với ta.”
Thu Linh lại nghiêm túc nghĩ lại, gật gật đầu đồng ý: “Tiểu thư nói phải, em cũng cảm thấy công tử ở trước mặt tiểu thư và trước mặt người khác hoàn toàn là hai người khác nhau.”
Tô Lương Thiển nghẹn lời với Thu Linh cứ hở một tí là có thể kéo đề tài tới Tạ Vân Dịch.
“Nô tì cảm thấy công chúa và Tiêu công tử cũng rất xứng đôi vừa lứa, chỉ là tiểu thư cũng sẽ không ở trong cung quá lâu, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, sao có thể lấy được niềm tin của công chúa ạ?”
Thu Linh nhíu mày, bắt đầu phiền muộn đau đầu.
“Đúng là rất xứng đôi vừa lứa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT