Hai người một ngồi một đứng.
Tô Lương Thiển không ngồi ở vị trí ban đầu nữa, mà là ngồi trên chiếc ghế bên cạnh hồ sen, có gió thổi đến, rèm quanh bốn phía tung bay theo gió, Tô Lương Thiển mặc y phục lụa mỏng màu lam nhạt, làn váy của nàng cũng có chút bay lên, còn có mái tóc buông thõng của nàng tùy ý dán lên khuôn mặt, tóc đen như mực khiến cho làn da của nàng càng phát ra màu trắng nõn nà, lộ ra đôi mắt đen láy trong veo.
Sau lưng nàng, là một đầm sen lớn đang chớm nở, ánh nắng vừa phải, phong cảnh đẹp vô cùng. Mà nàng thì đang mím chặt bờ môi, sắc mặt của nàng thêm vài lạnh lùng, khiến cho người ta có một cảm giác thần thánh không được xâm phạm, nhưng cảm giác đứng xa quan sát không thể chạm vào lại khiến cho Thái tử nhìn mà có vài phần mê mẩn, đến tận khi tiểu thái giám đi phía sau hắn ta nhắc nhở thì Thái tử mới hồi thần.
Hắn ta run một cái, bị cảm giác si mê vừa rồi làm cho tức giận, hắn ta lại nhìn Tô Lương Thiển thêm lần nữa, Tô Lương Thiển vừa lúc vén tóc trên môi xuống, bởi vì những yếu tố chủ quan nào đó mà Thái tử chỉ cảm thấy mắt mình bị mù rồi, cái loại nữ tử ác độc cường thế như này, làm sao có thể sánh bằng Khuynh Nhi của hắn ta được?
Thời gian có hạn, Thái tử cũng không hề chậm trễ nữa, đi đến đình nghỉ mát.
Tô Lương Thiển vốn nhạy bén, hơn nữa nàng đã liệu trước được Thái tử sẽ đến, nên vẫn luôn chú ý xung quanh, Khi Thái tử đứng ở bên ngoài nàng đã nhìn thấy rồi, chỉ là giả vờ thưởng thức phong cảnh không nhìn thôi.
Nàng cong cong môi, tên Thái tử ăn hại này, đời trước cũng làm nàng nhục nhã không ít, hơn nữa tất cả những bất hạnh của nàng cũng coi như là bởi Hoàng hậu và cả chuyện hôn sự với hắn ta mà ra, nếu nói đối phó với hắn ta, Tô Lương Thiển không có chút nào cảm giác tội lỗi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT