Thái tử sợ Thái hậu, nhưng hắn ta sợ nhất vẫn là Khánh đế, bởi vì chuyện Tô Khuynh Mi, lần trước Hoàng đế đã nghiêm khắc khiển trách hắn ta một trận, giận dữ dùng tấu chương ném hắn ta, chuyện này mới qua không bao lâu, nếu như để Khánh đế biết hắn ta không biết hối cải mà còn tệ hại hơn, Thái tử mới nghĩ thôi đã cảm thấy cái mông đau đớn.
Phạt gậy vẫn là chuyện nhỏ, thậm chí Thái tử còn lo lắng, danh hiệu Thái tử của mình sẽ bị phế truất.
Lòng Thái tử hốt hoảng, vội bò đến ôm lấy bắp đùi của Thái hậu khóc lóc: "Hoàng tổ mẫu thứ tội, Tôn nhi biết sai rồi, Tôn nhi sẽ không dám nữa, van cầu người đừng đem chuyện này nói với phụ hoàng, đừng để cho phụ hoàng biết!"
Thái hậu tức giận: "Ngươi còn biết sợ!"
Tô Lương Thiển nhìn bô dạng hèn nhát không có tiền đồ kia của Thái tử, thật muốn hung hăng châm biếm một phen, chuyện này, bị Huệ quý phi bắt gặp, Hoàng đế có thể sẽ không biết sao? Với lại, là một Thái tử, hắn ta thế này, sẽ chỉ khiến cho Thái hậu càng không thích.
Thái tử nước mắt nước mũi tèm lem, thỉnh cầu Thái hậu khai ân, Thái hậu thờ ơ: "Thái tử tự mình đến chỗ Hoàng đế thỉnh tội, nói rõ đầu đuôi ngọn ngành, hay là muốn để ai gia sai người trói ngươi đi?"
Nếu tự mình đến chỗ Hoàng đế nhận tội, nói không chừng Hoàng đế còn đem chuyện này lấp liếm cho qua, nhưng nếu như bị người của Thái hậu trói lại đưa đi, vậy tất nhiên chuyện này sẽ truyền cho mọi người đều biết, hoàng đế muốn phạt nhẹ cũng không thể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play