Chiêu Mông công chúa nói xong thì đứng dậy muốn rót trà cho Tô Lương Thiển, Tô Lương Thiển ra hiệu cho Thu Linh, Thu Linh hiểu ý, đoạt lấy ấm trà trong tay Chiêu Mông công chúa, Tô Lương Thiển ngẩng đầu, cười nhìn Chiêu Mông công chúa, đôi mắt lưu ly phảng phất chứa cả bầu trời đêm ngân hà, lộng lẫy sáng ngời.
“Ta đùa giỡn với công chúa tỷ tỷ đấy, việc pha trà này để cho nha hoàn ta làm đi, công chúa chỉ cần cùng ta uống trà là được.”
Chiêu Mông công chúa sững sờ nhìn thủ đoạn của Tô Lương Thiển, Thu Linh đã pha trà ra ly, Tô Lương Thiển bưng lên một ly trà trong đó, đưa cho Chiêu Mông công chúa, “Công chúa, uống ly trà này xong, chuyện xảy ra hôm nay cũng đừng nhắc lại, đương nhiên ta cũng hy vọng, chuyện giống như vậy sẽ không xảy ra nữa.”
Chiêu Mông công chúa có chút đờ đẫn nhận trà trong tay Tô Lương Thiển, nàng ta mới bừng tỉnh ý thức được, Tô Lương Thiển căn bản là không xem nàng ta là công chúa, chính xác mà nói, nàng chưa bao giờ cảm thấy nàng thấp hơn nàng ta một bậc.
Đôi mắt nàng chưa đựng ngân hà sáng ngời, thật giống như là một tấm gương sáng, tất cả mọi chuyện, đối mặt với đôi mắt nhìn chăm chú này, đều không có chỗ nào che giấu.
Chiêu Mông công chúa bỗng nhiên cảm thấy, những tâm tư nhỏ nhặt của nàng ta mới nãy cũng không tránh được đã bị Tô Lương Thiển nhìn thấu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play