Hoàng hậu nghe thế thì ấn đường nhảy lên, Thái tử buồn bực nghẹn khuất cực kỳ, chỉ tay vào Tô Lương Thiển hỏi: “Ngươi đang uy hiếp bổn cung sao? Một phụ nhân như ngươi, to...”
Chữ gan còn chưa nói ra, Hoàng hậu đã ngắt lời, bà ta lạnh lùng nhìn Thái tử, lạnh lùng nói: “Thái tử, con im miệng cho bổn cung, bây giờ trở về cho bổn cung, đóng cửa hối lỗi cho tốt!”
Sau khi Hoàng hậu ra lệnh, lại nhìn Tô Lương Thiển, hơi mỉm cười, giọng điệu từ ái chưa từng có qua vài lần tiếp xúc, nói: “Bổn cung đưa Thái tử đến, là muốn xin lỗi ngươi, Thái tử hành sự xúc động, sau này còn cần ngươi ở bên nhắc nhở nhiều hơn.”
Tô Lương Thiển thấy Hoàng hậu cúi đầu chịu thua, trong đầu lại hiện lên hình ảnh bà ta nằm trên giường bệnh mà cũng không quên làm nhục khó chịu với mình.
Đời trước, sau khi Thái tử xảy ra chuyện, Hoàng hậu và Dạ Phó Minh cùng một phe cánh, nhưng bà ta lại không cam tâm, bà ta không dám cũng không thể làm nhục Dạ Phó Minh, bèn trút giận lên người nàng, không ít lần nói lời khó nghe với nàng. Mặc dù nói ra thì, đời trước bà ta cũng là người bị hại, nhưng tất cả đau thương gian khổ bà ta trải qua đều không liên quan đến nàng, trái lại là bà ta hại nàng thảm như thế.
Tô Lương Thiển đối mặt với Hoàng hậu, thật sự không thể có sắc mặt tốt gì, hơn nữa nàng cũng không nghĩ đến việc gả cho Thái tử, cho nên cũng không cần ẩn nhẫn khắc chế.
“Chuyện tương lai ai cũng không nói chính xác được, Thái tử nếu đã không thích ta, ta cũng không phải người chết cũng bám theo, ta vẫn luôn ghi nhớ, ước hẹn một năm của ta và Hoàng hậu, cho nên Hoàng hậu không cần nóng vội. Thần nữ tạ ơn Hoàng hậu ban thưởng, những thứ đó coi như là quà đền tội của người cho nha hoàn ta thay Thái tử. Ta nán lại Dục Lưu cung cũng lâu rồi, Thái hậu đang đợi ta, thần nữ cáo lui!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT