Trên người Dạ Tư Tĩnh chảy rất nhiều mồ hôi, mồ hôi hòa cùng máu loãng. Y phục bị kéo cắt ra, nhưng thời điểm kéo cắt xuống vẫn sẽ đụng tới miệng vết thương, vệt máu khô lại dính thật chặt vào quần áo, dù cho cẩn thận đến đâu, vẫn sẽ cắt trúng da thịt. Dạ Tư Tĩnh đang hôn mê vẫn đau đớn rên lên, người run run, trông như đang bị rút gân vậy, trông thật ghê người.
Ban đầu Thái hậu trông coi ở mép giường, thấy vậy không nỡ nhìn nữa, khóc lóc quay người đi. Thần sắc Khánh đế cũng khó coi đến cực điểm, không khí trong phòng ngưng trọng, mấy thái y sợ tới mức mồ hôi đầy người, thở mạnh cũng không dám.
Sao có thể xui xẻo đến thế được, vậy mà lại có ca trực trong đêm nay!
Mấy thái y hợp sức, mất gần một canh giờ mới xử lý tốt vết thương trên người Dạ Tư Tĩnh, rõ ràng có gió lọt vào phòng,lạnh căm căm mà y phục sau lưng bọn họ lại ướt đẫm.
“Hoàng thượng, Thái hậu phù hộ, điện hạ đã hạ sốt, miệng vết thương cũng được xử lý ổn, tạm thời sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng!”
Mấy thái y đồng loạt quỳ trên mặt đất, có thể giữ được mạng nhỏ, giọng điệu nói chuyện của bọn họ đều lộ ra nhẹ nhõm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play