“Nàng ta để con đi đến đây cùng nàng ta, có phát hiện điều gì dị thường không?”
Chiêu Mông công chúa lĩnh hội, lúc này mới hiểu được ý của Khánh đế. Nàng tựa đang suy nghĩ kĩ càng, một lát sau trả lời: “Không có. nàng ta để nhi thần mang nàng đến, nhưng cũng không có chỉ định hôm nay. Chúng nhi thần gặp phải An Dương quận chúa ở trên đường, cũng không phải lập tức trực tiếp bắt gặp nàng ta động thủ với Thập Nhị hoàng đệ và Hiền phi. Vừa rồi Hiền phi nói, mấy năm nay An Dương quận chúa cũng không đến tìm bà ấy gây sự, chỉ mới bắt đầu gần đây. Lần này cũng không phải là lần đầu tiên, hai ngày trước, một nha hoàn của bà ấy vì bảo vệ chủ mà bị đánh mình đầy thương tích, đến bây giờ còn không thể xuống giường.”
Chiêu Mông công chúa vừa suy tư vừa phân tích.
Khánh đế nhìn Chiêu Mông công chúa, cũng lâm vào trầm tư. Chiêu Mông công chúa dùng thanh âm hơi yếu tiếp tục: “Tô muội muội nói, An Dương quận chúa vì chuyện triều xuân yến lần trước mà trả thù. Nhiều ngày qua, Tô muội muội được hoàng tổ mẫu thích, còn được mẫu hậu ban thưởng, chắc là quận chúa ghi hận trong lòng, giận không nhịn nỗi cho nên mới tìm Hiền phi và Thập Nhị hoàng đệ.”
Chiêu Mông công chúa thấy việc mình gọi Thập Nhị hoàng tử là hoàng đệ, Khánh đế không có phản bác, trong lòng biết ông ta rất có khả năng sẽ khôi phục thân phận và vinh sủng nên có của Thập Nhị hoàng tử.
“Chiêu Nhi, Tô Lương Thiển không có bất luận quan hệ gì với con, An Dương mới là biểu muội con.”
Chiêu Mông công chúa đang quỳ cúi người, ngẩng đầu lên, nhìn Khánh đế ngồi ở trước người nàng ta. Ông ta cũng đang nhìn nàng, xoay ngọc ban chỉ trong tay, như thể đang nhắc nhở, thần sắc trên mặt dưới ánh sáng hơi có chút mờ tối, có cảm giác khó lường làm người tim đập nhanh run sợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT