Chiêu Mông công chúa nghĩ đến lúc trước Khánh đế tìm mình hỏi chuyện và Thập Nhị hoàng tử được mang về Từ An cung. Trong lòng đã mơ hồ có đáp án, nhưng nàng ta lại cảm thấy, hết thảy những việc này không giống như do Tô Lương Thiển thiết kế. Nhưng nếu nói trùng hợp thì cũng không tránh khỏi quá mức kỳ quặc.
Chiêu Mông công chúa mơ hồ cảm thấy có liên quan với Tô Lương Thiển, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, lại cảm thấy nàng trong sạch, không có liên quan.
Chiêu Mông công chúa nghĩ đến thái độ của Khánh đế, trong lòng đổ mồ hôi vì Tô Lương Thiển, nhưng khi nhìn bộ dáng bình tĩnh của nàng cũng cảm thấy ngoài ý muốn, chẳng lẽ nàng không sợ sao?
Chờ đến khi Diệp An Dương kêu la xong, Tô Lương Thiển mới chậm rãi đứng lên, bước từng bước nhỏ đến trước mặt Khánh đế, quỳ xuống nói: “Hoàng thượng.”
Thanh âm trấn định, không thấy có hoảng loạn, ánh mắt Khánh đế nhìn nàng càng sâu vài phần: “Ngươi không sợ?”
Tô Lương Thiển quỳ, tất cung tất kính, trả lời: “Tất nhiên là sợ, thiên uy của Hoàng thượng ngay trước, thần nữ tâm sinh kính sợ, sao có thể không sợ được? Chỉ là lúc ngoại tổ phụ của thần nữ vẫn còn tại thể luôn dạy rằng, việc chưa từng làm thì không thể chột dạ sợ hãi. Nếu luống cuống, không có tội cũng thành có tội, có tật giật mình. Việc này thần nữ chưa từng làm, trong lòng bình thản, vả lại thần nữ tin Hoàng thượng là thánh minh minh quân, nhất định có thể cho thần nữ một sự công bằng, trong sạch!”
Tô Lương Thiển ngẩng đầu, nhìn thẳng Khánh đế, ánh mắt sáng ngời, tràn đầy tín nhiệm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play