Tô Lương Thiển mỉm cười lắc đầu, “Hoàng thượng và Thái hậu đều là người khoan dung, ta lại không làm gì sai, sao bọn họ có thể làm khó ta được?”
Chiêu Mông công chúa nghe Tô Lương Thiển cười trả lời, cảm giác sâu sắc được rằng Tô Lương Thiển quả là trót lọt.
Chiêu Mông công chúa choàng lấy tay Tô Lương Thiển: “Tô muội muội, muội thành thật nói cho ta nghe, việc của An Dương có liên quan với muội không?”
Tô Lương Thiển dừng lại, đối mặt với Chiêu Mông công chúa, đôi mắt tròn xoe, nghiêm mặt nói: “Không có.”
Chiêu Mông công chúa giật mình, toát ra vài phần thất vọng, ngay sau đó nói: “Mấy năm nay, Diệp An Dương làm ra không thiếu việc dĩ hạ phạm thượng, ông trời cũng nhìn không được.”
Chiêu Mông công chúa và Diệp An Dương không hợp nhau. Chiêu Mông công chúa vẫn luôn không thích nàng ta, hiện giờ Diệp An Dương bị phế, Chiêu Mông công chúa thấy vậy vui mừng, trong lòng cũng cao hứng, thoải mái.
Chỉ là, nàng ta lại nhìn Tô Lương Thiển, chung quy có cảm giác nàng thật cao thâm, khó đoán. Bởi vì chuyện Tiêu Bằng Vọng mà sinh ra vài phần bất an.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT