Thái hậu ngồi nghiêm chỉnh, đặt tay trên đầu gối, nhìn Trưởng công chúa: “Nếu An Dương giống Chiêu Mông, phẩm hạnh đoan chính, hiền tuệ thục đức, hiểu lòng người, sau khi gả đến nhà trai, trên cũng sẽ không làm cha mẹ chồng không vui, dưới cũng sẽ không làm hạ nhân sinh oán, lại có thể cùng phu quân cầm sắt hòa minh. Ai gia sẽ không hỏi bất cứ thứ gì mà cứ thoải mái, hào phóng ban hôn để ngươi vừa lòng, nhưng đức hạnh của An Dương lại tệ thế, ngươi đã muốn nhờ ai gia ban hôn, đương nhiên ai gia muốn tìm hiểu rõ ràng mọi việc, bằng không phu thê sinh oán, gây sự, chẳng phải là lỗi của ai gia ư? Dù ngươi muốn trách thì cũng nên tự trách mình, chứ không phải trách người khác!”
Trưởng công chúa nghe Thái hậu đánh giá An Dương, trong lòng vừa gấp vừa lo, rồi lại không thể không ngại.
Thái hậu không thích Diệp An Dương, thậm chí còn đối với nàng ta...
“Lần này ai gia không phạt ngươi là vì cảm thấy kết quả của An Dương cũng là sự trừng phạt với ngươi, nếu không còn gì nữa, ngươi có thể trở về rồi. Một tháng này không được đi lãnh cung thăm An Dương, cũng không được tặng đồ cho nó!”
***
Tô Lương Thiển không thích có ánh sáng khi ngủ, Thu Linh khép lại tất cả cửa sổ, buông màn hai bên giường xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT