Hiền phi còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, nói những lời này, rất nhanh lại dấy lên âu lo.
Những năm này, sở dĩ bà ấy không nghĩ cách đưa Dạ Tư Tĩnh ra khỏi lãnh cung cũng là vì lo lắng hắn một mình bên ngoài không cẩn thận nói sai lời, làm sai việc, vận mệnh đều bị lấy mất.
Cuộc sống ở lãnh cung không tốt, nhưng không tốt thì mệnh vẫn ở đó, do dự chần chừ, đã trôi qua nhiều năm như vậy.
Mặc dù Hiền phi vẫn cảm thấy như trước, bây giờ không phải là thời cơ tốt nhất để ra ngoài, nhưng đã ra ngoài thì lựa chọn tốt nhất.
Hiền phi căn dặn mải mê không dứt, nửa ngày chưa dừng.
Dạ Tư Tĩnh kiên nhẫn cực tốt, tùy Hiền phi nói, chỉ lẳng lặng chăm chú lắng nghe, cũng không cảm thấy phiền.
Tô Lương Thiển cũng đã từng làm mẫu thân, nàng hoàn toàn có thể nhận thức rõ ràng mối bận tâm, lo lắng trong lòng Hiền phi, cũng không ngắt lời, mãi đến khi Hiền phi nói lại từ đầu Tô Lương Thiển mới mở lời, “Cô cô, thức ăn đều nguội lạnh rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play