Từ sau khi Thẩm gia gặp chuyện, nhà mẹ đẻ Thẩm Nhị phu nhân, gần như đoạn tuyệt quan hệ với bà ta, ngần ấy năm, Thẩm Nhị phu nhân chính là dựa vào Thẩm Mục Nhân và Trịnh Minh Thành chống đỡ, đặc biệt là Trịnh Minh Thành.
Trịnh Minh Thành là nam đinh, lại đọc sách, tuy rằng tính tình lạnh lùng, nhưng không hề coi thường Kinh Quốc Công phủ như Trịnh Nghi Linh, khinh thường người bà ngoại này, phẩm chất tốt, Thẩm Nhị phu nhân vẫn luôn tiếc hận mình không sinh được con trai, sau khi Nhị cữu cữu của Tô Lương Thiển qua đời, bà ta cơ hồ đem hơn phân nửa hy vọng đặt trên người Trịnh Minh Thành.
Trong cảm nhận của Thẩm Nhị phu nhân, phân lượng của Trịnh Minh Thành so với Thẩm Mục Nhân con ruột còn cao hơn vài phần, Tô Lương Thiển coi trọng Trịnh Minh Thành, cho hắn đồ tốt như vậy, Thẩm Nhị phu nhân còn vui hơn so với việc mình được nhận.
Về phần người nhà mẹ đẻ, thái độ của Thẩm Nhị phu nhân là, sẽ không quan tâm, nhưng nếu làm chuyện vượt qua phạm vi năng lực của bà, thậm chí là chuyện bất lợi với nữ nhi và ngoại tôn của bà ta, bà ta tuyệt sẽ không đáp ứng, so với vì những người thấy lợi quên nghĩa mà đắc tội Tô Lương Thiển, Thẩm Nhị phu nhân càng hy vọng dùng tĩnh nghĩa của mình và Tô Lương Thiển, để giúp Trịnh Minh Thành thăng tiến.
“Đồ vật quý trọng như vậy…”
Vành mắt Thẩm Nhị phu nhân phiếm hồng, muốn nhận, lại cảm thấy thật sự quý trọng, nhưng cũng không từ chối được.
Tô Lương Thiển khép rương lại, đứng dậy nhìn Thẩm Nhị phu nhân, nói: “Đúng, bởi vì quý trọng, cho nên mới muốn tặng cho người xứng đáng, ta xem trọng Minh Thành, hạnh phúc cuối đời của Nhị cữu mẫu còn ở đằng sau đấy ạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play