Dịch/Edit: battman_g
Lương Ngôn cuối cùng đã chùn bước vào phút chót.
Không phải cô hối hận, mà là… Trần Chi Hòa đã nói như vậy rồi, nếu cô còn lao vào chẳng khác nào tỏ ra bản thân mình quá khao khát. Từ nhỏ giáo sư Tưởng đã dạy cô rằng, con gái phải biết giữ ý giữ tứ. Dù việc cầu hôn là cô chủ động, đề nghị ngủ cùng cũng là cô nói trước, nhưng về hành động thì cô vẫn thấy nên dè dặt một chút, không thể quá hấp tấp.
Phòng ngủ chính trong căn suite rất lớn và sang trọng, thiết kế theo phong cách cung điện châu Âu. Lương Ngôn vừa bước vào phòng liền vô thức chỉnh lại dáng vẻ cho đứng đắn hơn. Cô đặt vali trước tủ quần áo, sau đó đảo mắt nhìn qua một lượt căn phòng.
Trong phòng cái gì cũng có, góc phòng còn có một quầy bar mini, chính giữa là một chiếc giường king size. Lương Ngôn nhìn quanh, cảm thấy căn phòng lần trước cô với Tề Huyên ở so với chỗ này đúng là một trời một vực. Tuy nhiên cô cũng không quá trầm trồ, vì cô chẳng đòi hỏi nhiều ở chỗ ở, diện tích lớn nhỏ hay không có sang trọng hay không cũng chẳng mấy khác biệt với cô, chỉ cần chăn ga sạch sẽ là được.
Trong phòng còn có phòng tắm riêng. Lương Ngôn sắp xếp qua loa đồ đạc, lấy đồ ngủ đi tắm. Sấy khô tóc xong, cô lên giường nằm dài, thoải mái thở ra một hơi.
Nhìn đèn chùm treo trên trần, Lương Ngôn lại nhớ lại mọi chuyện xảy ra hôm nay. Đến giờ cô vẫn thấy có chút không thể tin nổi, cô đã kết hôn rồi, cô đã rời khỏi căn nhà ngột ngạt đó. Những điều mà trước đây cảm giác xa vời, hôm nay bỗng chốc trở thành hiện thực.
Cô lại nghĩ đến Trần Chi Hòa, đối tượng kết hôn này chính cô cũng chưa từng ngờ đến, chắc chẳng ai đoán nổi. Ngoài người trong nhà, cô chưa nói với bất kỳ ai, mà có kể chắc cũng không ai tin.
Lương Ngôn ngồi dậy cầm lấy điện thoại, giờ đã gần nửa đêm, cô chỉ do dự hai giây rồi bấm gọi video.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT