Chương 2: Hệ thống Lão tổ tông 2

"Thái nãi nãi?"

Trên mặt Tang Vãn tràn đầy vẻ không thể tin nổi, trong lòng cảm thấy vô cùng đè nén.

Cũng chỉ là một lần không có hào quang trên người bà ta mà thôi, lão nhân này lại có thể đối xử với nàng như vậy!

Nhưng hết lần này tới lần khác nàng còn chưa có biện pháp bắt lấy lão nhân này, quả thực là tức chết nàng.

Thiên Tuế không có ý định dỗ dành Tang Vãn, chỉ nói những người khác còn đang đứng hãy ngồi xuống.

Chẳng qua cũng chỉ là một nữ nhân dựa vào bàn tay vàng của hệ thống mà thôi, nàng còn không để vào mắt.

Hệ thống ư? Ai chẳng gặp qua mấy cái cái như vậy, nàng còn không biết đã hủy đi bao nhiêu cái rồi đâu.

Từ lúc nàng bắt đầu thay thế người khác để sống tiếp, thì luôn có loại đồ vật tự xưng là "hệ thống" nhăm nhe tìm đến nàng.

Triệu Hân nhìn vẻ mặt ôn hòa của Thiên Tuế, lại liếc mắt sang Tang Vãn đang toàn thân cứng ngắc, trên mặt biểu thị vui vẻ.

"Đa tạ thái nãi nãi."

Nghe đứa nhỏ nhà mình gọi một tiếng thái nãi nãi, đáy lòng Thiên Tuế đột nhiên dâng lên một cảm giác vui sướng, khóe môi không tự giác cong lên.

"Ngồi đi, tất cả đều ngồi xuống. Ở chỗ của thái nãi nãi, còn câu nệ làm gì chứ?"

Cảm xúc vui sướng trong lòng Thiên Tuế gần như không thể che giấu, nàng nhìn mấy cây cải đỏ nhà mình, càng nhìn càng vui vẻ.

Cảm xúc của nguyên chủ rất mãnh liệt, Thiên Tuế nghĩ một chút, cuối cùng quyết định không kìm nén cảm xúc của nguyên chủ nữa.

Dù sao thì, loại vui sướng khi nhìn thấy con cháu mình hạnh phúc thế này, cũng không cần phải che giấu làm gì.

Người vừa lên tiếng là Triệu Hân, chính là đích nữ của cháu dâu trưởng.

Còn Tang Vãn, chỉ là chất nữ của cháu dâu trưởng mà thôi.

Trong trí nhớ của nguyên chủ, Triệu Hân cũng chính là người đầu tiên nảy sinh xung đột với Tang Vãn trong đám tiểu bối, kết cục cũng không có gì khác biệt.

Nghe ra sự vui vẻ trong giọng điệu của Thiên Tuế, Triệu Hân và những người khác liếc mắt nhìn nhau.

Đã lâu lắm rồi, trưởng bối trong nhà mới ôn hòa nói chuyện với họ như thế này.

Từ khi Tang Vãn bước chân vào Tĩnh vương phủ, mỗi lần thỉnh an, toàn bộ chủ đề đều xoay quanh nàng ta.

Cả nhà đều quan tâm đến Tang Vãn, còn ai để ý đến bọn họ nữa?

Thế nên hiện tại khiến các nàng có chút ngoài ý muốn.

"Vãn tiểu thư, mời ngồi."

Tiếng của Liễu ma ma vang lên đúng lúc Thiên Tuế đang suy nghĩ nên làm thế nào để nói chuyện với vãn bối trong phủ, nàng muốn làm một thái nãi nãi hoà ái dễ gần.

Mặc dù nàng đã sống rất lâu, nhưng cũng chính vì một thân một mình quá lâu mà bản thân trở nên có chút quái gở, rất ít tiếp xúc với trẻ con, thực sự không biết nên tìm chủ đề gì để trò chuyện.

Kết quả, chỉ mới chần chừ một chút, nàng liền nghe thấy Liễu ma ma lên tiếng.

Lời nói của bà ta khiến cả Tùng Phong đường lặng ngắt như tờ.

Triệu Hân và những người khác vốn dĩ đã không thích Tang Vãn, nay thấy nàng ta bị phớt lờ thì trong lòng còn có chút vui vẻ.

Nhưng khi Liễu ma ma lại nhắc đến Tang Vãn, sắc mặt họ lập tức thay đổi.

Liễu ma ma nhìn thấy, nhưng không để trong lòng.

Dựa vào việc gần đây lão phu nhân yêu thích Vãn tiểu thư, bà ta cảm thấy mình nhắc nhở lão phu nhân một câu cũng không có vấn đề gì.

Lão phu nhân tuổi cao, thường xuyên quên mất mà.

Nghĩ vậy, Liễu ma ma còn mang theo hai phần ý cười, thản nhiên nói với Thiên Tuế::

"Lão phu nhân, ngài quên rồi sao, Vãn tiểu thư vẫn còn đứng đây."

Thiên Tuế im lặng, mờ mịt nhìn về phía Liễu ma ma, như thể không kịp phản ứng lại.

Tuổi cao, trí nhớ kém, phản ứng chậm cũng là bình thường thôi.

Nhìn thấy Tang Vãn gần như không thể giữ nổi nụ cười trên mặt, Thiên Tuế lúc này mới làm bộ như vừa sực nhớ ra.

"Vãn nha đầu vẫn còn đứng đó à? Ta cứ cảm thấy thiếu mất thứ gì đó. Lại đây ngồi đi."

Nói xong, Thiên Tuế liền đưa tay kéo Tang Vãn.

Nhưng ngay khi tay nàng vừa chạm vào cánh tay Tang Vãn, trong đầu đột nhiên lại vang lên một âm thanh quen thuộc:

"Tinh!"

"Tinh, phát hiện ý thức thể cấp S, Đoàn Sủng…"

Giọng nói này truyền từ trong đầu Tang Vãn. Nhưng lời mới nói một nửa, hệ thống tựa hồ nhận ra có điều gì đó không đúng, bỗng nhiên im bặt.

Đối với điều này, Thiên Tuế như nghĩ ra điều gì đó.

Đoàn Sủng?

Hệ thống Đoàn Sủng sao?

Thiên Tuế nhớ lại những hệ thống trước kia, khi vừa nhìn thấy nàng, chúng đều tự giới thiệu bản thân và cầu xin được khóa lại. Trong lòng nàng dường như đã có đáp án.

"Tinh! Phát hiện ý thức thể cấp S! Hệ thống Đoàn Sủng thỉnh cầu trói buộc mục tiêu. Đồng ý hay từ chối?"

Thiên Tuế đang mải suy nghĩ, đột nhiên lại nghe thấy âm thanh quen thuộc này.

Chủ là lần này, giọng nói kia vang lên cực kỳ rõ ràng trong đầu nàng.

Hệ thống này còn có thể di chuyển từ Tang Vãn sang nàng sao?

"Hệ thống Đoàn Sủng thỉnh cầu khóa lại. Đồng ý hay từ chối?"

"Từ chối."

Thiên Tuế liếc mắt nhìn một cái hệ thống khác trong đầu mình, nó dường như không phát hiện ra sự tồn tại của Hệ thống Đoàn Sủng.

Mà Hệ thống Đoàn Sủng cũng không nhận ra Hệ thống Lão tổ tông trong đầu nàng.

Hệ thống Đoàn Sủng nghe thấy Thiên Tuế cự tuyệt một cách dứt khoát, không khỏi ngẩn người.

Đây không giống như phản ứng của một người bình thường sau khi nghe thấy âm thanh của nó.

Đối với hệ thống trong đầu mình, trên mặt Thiên Tuế vẫn ung dung, không để lộ chút cảm xúc nào, tựa như Phật Di Lặc nghe Tang Vãn nói chuyện.

Tang Vãn thấy mọi ánh mắt đều đổ dồn vào mình, lúc này mới cười nói:

"Thái nãi nãi, Vãn Nhi nghe nói sắp tới Lâm Giang Các sẽ tổ chức hội đấu giá, trong đó có rất nhiều trân phẩm quý hiếm từ dị vực. Ngài có muốn cùng đi xem náo nhiệt không?"

Nghe Tang Vãn nhắc đến hội đấu giá,Thiên Tuế bất động thanh sắc nheo mắt lại.

Hội đấu giá này lúc trước nguyên chủ cũng nghe Tang Vãn nói qua.

Chẳng qua là nguyên chủ không đi, cảm thấy với tuổi tác như vậy còn đi xem náo nhiệt thì thật không thích hợp.

Tuy nhiên, cho dù nguyên chủ không đi, nhưng vẫn cho Tang Vãn mang ngân lượng đưa mấy cô nương đích nữ trong phủ đi xem một chút.

Đến lượt Thiên Tuế thì chỉ nghĩ, chẳng lẽ nàng ta còn muốn lấy bạc của nàng sao?

Không có cửa đâu!

Muốn cho cũng phải là cho mấy đứa nhỏ nhà mình!

Thiên Tuế vui vẻ dò hỏi:

“Rất náo nhiệt à? Có đồ vật gì tốt sao?”

“Nghe nói có rất nhiều, đều là trân phẩm mà Phượng Trì quốc chúng ta không có.”

Thiên Tuế nghe được lời này, trên mặt ý cười nhạt đi.

“Ngươi đứa trẻ này, Phượng Trì quốc chúng ta đất rộng nhiều của, ngươi làm sao mà biết được những thứ đó ở chỗ chúng ta không có chứ? Không cho phép ngươi ăn nói hàm hồ!”

“Còn nữa, cứ cho là Phượng Trì quốc ta không có mấy thứ đồ đó, thì cũng chưa chắc đó đã là trân phẩm gì.”

Tang Vãn: “......”

Tang Vãn im lặng, trong lòng mang theo hai phần ghét bỏ.

Còn thực sự nghĩ trên mặt mình dát vàng sao!

Những thứ ở Lâm Giang Các nếu có thể tìm được ở Phượng Trì quốc thì nàng tự tháo đầu xuống!

Dù trong lòng Tang Vãn khinh thường, nhưng vì đang sống nhờ người ta, trên mặt nàng ta không thể không thuận theo lời Thiên Tuế, tiếp lời nàng:

“Thái nãi nãi dạy phải, là Vãn Nhi không đúng”

“Vậy hội đấu giá đó, chúng ta…” đi không?

Thiên Tuế thấy Tang Vãn còn muốn nói tiếp, không kiên nhẫn phất tay, hoàn toàn không cảm thấy đánh gãy lời người khác mà có gì không tốt.

“Thôi được rồi, ta cảm thấy mệt mỏi, các ngươi đi về trước đi.”

Tang Vãn nhất thời á khẩu, lúng túng ngậm miệng lại.

Nàng ta cũng không nghĩ ra vì sao chỉ tuỳ tiện nói một câu liền chọc Thiên Tuế không vui, chỉ có thể ngượng ngùng đứng dậy.

Triệu Hân nghe xong, không chút do dự đứng dậy cáo từ rời đi.

Thiên Tuế cũng cảm thấy phiền, cái Hệ thống Lão tổ tông trong đầu nàng dù đã bị cự tuyệt nhưng vẫn không từ bỏ, thậm chí còn không ngừng uy hiếp dụ hoặc nàng.

“Ký chủ, theo những gì ta đo được, ngươi chỉ còn không đến nửa năm nữa. Mà ta có thể giúp ngươi trường sinh bất lão cũng không thành vấn đề.”

“Ngươi chỉ cần đồng ý trói buộc với ta, hoàn thành nhiệm vụ mà ta giao là được rồi.”

Nghe lời dụ hoặc của hệ thống, trong lòng Thiên Tuế tràn đầy phức tạp.

Nói thật, nàng không lo đến việc sống lâu hay không.

Hơn nữa, ai là lão tổ tông còn chưa biết đâu!

Thiên Tuế để tay lên ngực tự hỏi, ta sống còn không được tính là đủ lâu à?

Nàng thậm chí còn không nhớ được rõ chính mình đã sống bao lâu rồi.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play