Lần đầu tiên, Trần Phi Phàm chăm chú quan sát Thường Ninh.
Mái tóc sẫm màu mềm mại, đôi mắt nhạt sắc không chút sát khí, dáng vẻ thường ngày luôn cúi đầu âm trầm, thế nhưng giờ đây lại dịu dàng, thanh tú đến ngỡ ngàng.
Hơi nóng từ ly cà phê len lỏi qua những kẽ hở không khít, từng làn khói trắng lượn lờ bay lên, mùi đắng nhẹ đặc trưng chạm đến mũi Trần Phi Phàm, làm hắn như choàng tỉnh giữa cơn mơ.
Ly cà phê mà Thường Ninh đưa tới — đây chẳng phải là một cử chỉ thân thiện sao?
Hắn gần như vô thức đưa tay ra muốn đón lấy chiếc cốc, nhưng khi ngón tay chỉ còn cách thành ly một khoảng ngắn, đột nhiên cổ tay hắn đau nhói.
Trần Phi Phàm đau đến mức nhe răng trợn mắt.
“Phó tổng rảnh rỗi ghê nhỉ.” Một giọng nói trầm thấp vang lên sát sau lưng. Không biết từ lúc nào, Thương Diễn đã xuất hiện sau lưng hắn, khẽ cúi người, ánh mắt u tối như mây đen sắp kéo đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play