”Học trưởng, anh có thể đến bệnh viện một chuyến không?” Thoáng nghe thấy tiếng thở và giọng nói của Thương Diễn qua điện thoại, Thường Ninh như trút được gánh nặng trong lòng.
Anh ấy bắt máy, còn đồng ý đến—vậy tức là vẫn chưa bị Lâm Yến Yến quấn chặt đến mức không thoát ra được.
Cậu thanh niên toàn thân ướt sũng, môi mím lại tái nhợt. Vừa nói chuyện với Thương Diễn, vừa âm thầm trao đổi với hệ thống.
Lâm Yến Yến nhất định là vì muốn "câu cá lớn", nên mới không chờ nổi mà quăng đứa trẻ đi như vậy.
Dù Thường Ninh từng cố gắng đủ mọi cách để níu giữ trái tim cô ta, nhưng lần nào Yến Yến cũng nhìn cậu bằng ánh mắt chán ghét tột độ, không hề để cho cậu một chút cơ hội.
Không ngờ đến cả chút mặt mũi giả tạo cũng không buồn giữ nữa—cô ta giờ đã không thèm gặp cậu, thậm chí chẳng buồn liếc mắt đến cái bóng dáng gã chồng hèn mọn này. Thường Ninh đã lái xe xuyên mưa, đến cái bệnh viện sản nhỏ nằm tít ngoài rìa thành phố, chỉ để trao chút quan tâm và hy vọng rằng Yến Yến sẽ đổi ý.
Bởi đó là cách nhanh nhất để hoàn thành nhiệm vụ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play