Đến bữa cơm chiều, câu chuyện mọi người bàn luận vẫn xoay quanh việc xây nhà mới. Hạ Hưng Viễn nói:
“Đến lúc đó hai đứa phải rộng rãi một chút với đám thợ ngói, hòa khí với người ta không thiệt đâu. Vạn nhất làm khó họ, lỡ người ta làm gian dối để lại khuyết điểm trong nhà, sau này có hối cũng chẳng kịp!”
“Con biết rồi, a cha.” Hạ Thanh Đào đáp lời, “Đến lúc đó con sẽ nấu thêm nước, pha trà cho bọn họ.”
Lục Tùy biết nhạc phụ mình là người thật thà chất phác, cũng nói:
“Cha nói rất đúng, bọn con sẽ đối đãi cho phải lẽ.”
“Đã xây thì đời này chắc cũng chỉ có một lần, nếu có đủ tiền thì xây cho tử tế, rộng rãi một chút.” Hạ Hưng Viễn uống một ngụm rượu, lại tiếp lời, “Nếu tiền không đủ, nhà ta cũng có thể xoay xở được. Thay vì đi mượn người ngoài, chi bằng mượn người nhà. Thanh Khê với Hạnh Hoa đều ở đây, ta cũng không ngại nói thẳng — nhà này chỉ có hai anh em các con, sau này vợ chồng ta có mất đi, hai đứa cũng phải đỡ đần lẫn nhau.”
Hạnh Hoa nghe vậy thì cũng quay sang Hạ Thanh Đào, nói: “Phải đó, ngươi biết tính ta mà, nếu không đủ tiền thì cứ về nhà mở miệng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play