Đoàn người lũ lượt, đông đúc như nước lũ tràn ra khỏi cổng làng. Hạ Thanh Đào tiễn mắt nhìn theo, đoạn khép lại cổng viện, quay sang nói với Vân Nương:
“Cũng may nhà ta làm bánh màn thầu nhiều, bằng không khách khứa đầy nhà mà không có gì đãi, chẳng phải mất mặt lắm sao? A cữu thật tốt quá!”
Vân Nương cảm động đến mức phải đưa tay lau khóe mắt, nhẹ giọng nói:
“Đúng vậy, biểu ca nhà ta chẳng khác nào anh ruột.”
Thấy nhà mẹ đẻ Hạ Thanh Đào đến đông đủ như thế, trong lòng bà cũng chạnh nghĩ đến nhà mẹ ruột mình. Song bà hiểu rõ, hai người ca ca ruột kia thì không trông cậy được gì. Hạ Đắc Tam là biểu ca, vốn không thể như Hạ Thanh Khê là huynh ruột, có lý có tình mà giúp đỡ. Vậy mà ai ngờ… chính hắn lại chủ động gọi hai đứa con trai đến giúp.
Người với người, quả nhiên chẳng ai giống ai.
Hạ Thanh Đào thấy Vân Nương cảm xúc dâng trào, bèn nắm tay bà an ủi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play