Về đến nhà, mỗi người đều rửa mặt sạch sẽ rồi vào phòng nghỉ. Hạ Thanh Đào ngồi dưới ánh đèn vá lại xiêm y cho Lục Tùy, trong miệng vẫn không quên nhắc đến tiểu chất nhi mới sinh trong nhà:
“Thật sự đáng yêu quá đi mất, nhỏ xíu, mềm mềm, ta còn không dám chạm vào nó nữa!”
Lúc ăn cơm chiều, y có mang cơm đến cho Hạnh Hoa, nàng hỏi y có muốn ôm thử một cái không, làm y hoảng quá xua tay lia lịa:
“Ai da, nó nhỏ như vậy, ta sợ lắm, chờ lớn thêm chút rồi ta mới dám ôm!”
Lục Tùy ngồi một bên bật cười: “Trước giờ em chưa từng bế đứa nhỏ nào sao?”
“Nghe huynh nói kìa, chẳng phải huynh cũng chưa từng bế à?” Hạ Thanh Đào vừa may vá vừa cười, ánh đèn rọi xuống mái tóc, mấy sợi rủ bên thái dương, mặt mày sáng bừng, “Huynh không biết đâu, nó mềm tới mức không tưởng được!”
Lục Tùy chống tay lên bàn, ngồi kế bên y ánh mắt không rời khỏi mặt Hạ Thanh Đào:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play