“Ai da, tưởng chuyện gì to tát lắm!” Hạnh Hoa gọi y một tiếng, thấy y hoàn hồn lại thì liền nói, “Còn có một chuyện buồn cười lắm, ngươi nhất định phải nghe cho bằng được!”
“Chuyện gì vậy?” Hạ Thanh Đào tò mò hỏi.
Bên kia, Trần Hà Hương đang nhóm lửa thì cười mắng: “Hai người các ngươi thật đúng là thích lo chuyện bao đồng!”
“Chuyện này không phải chuyện tầm phào đâu, nhất định phải nói với Thanh Đào một tiếng!” Hạnh Hoa nhấn mạnh, quay đầu nhìn Hạ Thanh Đào, nói: “Ngươi biết không? Lão bà của Lý tú tài kia trộm người đấy!”
“Cái gì cơ?” Hạ Thanh Đào tròn mắt kinh ngạc, “Tẩu làm sao biết được?”
“Người ta nói cả đấy!” Người trong làng đều biết trước đây Lý tú tài từng coi mắt với Hạ Thanh Đào, nương hắn còn chạy khắp nơi khen con dâu tương lai giỏi giang hơn Hạ Thanh Đào mấy phần. Biết rõ nhà Thanh Đào thích nghe mấy chuyện này, khẳng định là tranh nhau mà kể thôi. Hạnh Hoa ở cữ tại nhà, nghe mấy phụ nhân với phu lang trong xóm buôn chuyện đầu đuôi: “Họ bảo, lão bà của Lý tú tài thường xuyên ở nhà mẹ đẻ, chẳng buồn trở về, mà cái biểu ca kia thì cứ chạy tới lui qua lại, đứa ngốc cũng nhìn ra có chuyện mờ ám rồi còn gì!”
Hạ Thanh Đào nghe vậy thì phì cười: “Thế Lý tú tài có biết không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT