Ngày hôm sau, Lục Tùy lên huyện thành, mời vị quan sai Từ Ứng Tiêu ăn cơm, cũng nhờ y giúp mình tiếp khách. Từ Ứng Tiêu là người có cá tính, đã nói ăn là ăn thật, còn chủ động góp ý cho hắn, bảo nên chọn một tửu lâu khá một chút ở huyện thành. Đến lúc đó y sẽ gọi cả Vương Huệ – người chuyên làm môi giới và quản lý việc mua sắm trong huyện nha – cùng đến. Người này thường xuyên phải giao tiếp với các nhà phú hộ, viên ngoại để lo toan việc mua bán đồ đạc cho nha môn, có y giúp đỡ thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Trong lòng Lục Tùy cũng thấy vững tin hơn, bèn đi sang phía đông thành tìm Trần quản sự nhà họ Trần. May mắn đúng lúc ông ta có mặt. Lục Tùy đến, cũng không vội nói chuyện bán Hải Thác, chỉ khách sáo cảm ơn ông ta vì lần trước đã chiếu cố, lần này muốn mời ông dùng bữa cơm đơn giản ở tửu lâu Phúc Tới, hơn nữa còn có cả Vương Huệ và Từ Ứng Tiêu cùng đi.
Hắn nói chuyện rất khéo, lại chỉ là mời ăn cơm thôi, ai mà nỡ từ chối bữa cơm miễn phí? Huống hồ nếu không nể mặt Lục Tùy thì cũng phải nể mặt quan sai huyện nha. Trần quản sự tất nhiên cười tươi gật đầu nhận lời, Lục Tùy liền hẹn cả hai bên tối hôm đó cùng ăn ở Phúc Tới.
Thấy trời hãy còn sớm, hắn quay về nhà một chuyến, kể lại mọi chuyện cho Hạ Thanh Đào. Biết được mọi chuyện thuận lợi, Hạ Thanh Đào cũng thở phào nhẹ nhõm.
Y vốn không lo Lục Tùy không biết làm, chỉ sợ có trục trặc – ví như Trần quản sự không có mặt, hay Từ Ứng Tiêu không chịu tiếp khách. Chỉ cần những người đó chịu đến, thì việc ắt sẽ dễ dàng.
“Ra ngoài gặp người ta, mặc bộ quần áo mới lần trước mua đi,” Hạ Thanh Đào dặn, “Người nhìn vào y phục, ngựa nhìn vào yên cương, cũng là cho mình chút thể diện. Để ta tìm ra, huynh sửa soạn rồi thay vào.”
“Ừ.” Lục Tùy tự nhiên nghe lời y.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT