Hạ Thanh Đào không trông thấy Lục Diêm, bèn hỏi:  
“A Diêm đâu rồi?”
“Nó ấy à, cùng mấy tiểu tử trong thôn hẹn nhau vào núi tìm ít thổ sản.” Vân nương vừa thu cái nia vào nhà, vừa cười nói, “Đám tiểu tử choai choai này chẳng bao giờ chịu ngồi yên trong nhà. Miệng thì nói đi tìm thổ sản vùng núi, kỳ thực là muốn lên núi chơi thôi.”
“Chỉ bằng mấy đứa con nít ấy mà vào núi, liệu có xảy ra chuyện gì không?” Hạ gia thôn bên nhà ta phần lớn là trà sơn, chẳng mấy có dã thú. Nhưng bên Lục gia loan, địa thế so ra còn heo hút hơn, đi sâu vào trong đều là núi rừng thâm u.
“Không sao đâu, bọn chúng không đi sâu, đều là chỗ quen thuộc cả rồi.” Vân nương đặt cái nia sàng thóc lép sang bên, cũng ngồi xuống bậc cửa, tiếp lời, “Đúng rồi Thanh Đào, ngày kia hồi môn, các con định mang gì về nhà mẹ đẻ vậy?”
“Con vẫn chưa nghĩ ra đâu.” Hạ Thanh Đào vừa ăn nốt miếng bánh gạo cuối cùng, vừa ngẩng đầu nhìn bà bà, hỏi: “Nương thì muốn mang gì?”
“Ta tính sáng sớm ngày kia, các con lên trấn trên một chuyến, mua một cái chân giò, thêm con gà, xả vài thước vải, vậy được chăng?” Vân nương hỏi.
“Thế thì nhiều quá, chỉ chân giò thôi cũng đủ ăn mấy ngày rồi.” Hạ Thanh Đào bật cười, “Bên ngoại cũng như nhà mình, gặp đồ ngon là ăn liền ba bữa.”
“Vậy thì không mua gà nữa, đổi sang hai mươi quả trứng vịt, giờ thì muối giữ đó, tới tháng Giêng hết đồ ăn thì lấy ra dùng là vừa lúc.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play