Chờ đến khi Hạ Thanh Đào tỉnh lại lần nữa, thì trời đã tối rồi.
Là bị tiếng khóc của đứa nhỏ đánh thức.
Thì ra hài tử đói bụng, muốn bú sữa. Trước đó Vân Nương đã mua một con dê mẹ, giờ đang lấy sữa dê cho đứa nhỏ bú.
"Thanh Đào, con tỉnh rồi à?" Người đang ngồi bên cạnh chính là mẹ ruột của y – Trần Hà Hương. Thấy y mở mắt, trên mặt bà tràn đầy hiền từ. "Đói bụng không?"
"Nương ... Sao nương lại tới đây?"
"A Diêm đến báo tin vui, nương với ca và a tẩu con liền cùng nhau sang đây. Thấy con vẫn chưa tỉnh lại, họ không dám quấy rầy, nên về trước rồi, mai sẽ lại đến thăm. Sáng nay nương làm vỡ một cái chén, cứ thấy có chuyện gì sắp xảy ra. Cha con còn bảo, ‘hôm nay phải cẩn thận một chút, sáng sớm đã đập vỡ chén, là điềm chẳng lành’..." Trần Hà Hương nói, khóe mắt đỏ hoe, "Nương nghe bà thông gia nói... A Tùy cũng không có ở nhà. May mà còn có A Công ở đó, nếu không thì làm sao mà xoay xở nổi!"
"Đúng vậy đấy." Vân Nương cũng phụ họa theo, "Nghĩ lại mà còn thấy sợ... May mắn có A Công, ngày thường sống có đức, đổi lại là người khác thì chưa chắc đã có lòng đến giúp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT