Hai vợ chồng trở về nhà, vừa vặn là lúc ăn cơm trưa.
Hai người vừa ăn cơm, vừa cùng Vân nương bàn bạc chuyện làm ăn buôn bán dương mai chung với phu thê Ngô Trừng. Vân nương xưa nay vẫn rất tin tưởng con trai con dâu mình, tự nhiên cũng không phản đối, chỉ dặn dò:
"Nếu các con đã bàn bạc xong rồi, nương cũng không còn gì để nói, chỉ là việc này cũng có phần nguy hiểm, các con phải chuẩn bị tâm lý cho tốt."
"Nương nói rất phải." Hạ Thanh Đào cười đáp, "Làm buôn bán tất nhiên không thể lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, nếu có lỗ vốn, chúng ta cũng coi như tích lũy kinh nghiệm. Hai đứa chúng ta còn trẻ, còn nhiều cơ hội kiếm tiền, nếu mất vốn thì sau này kiếm lại cũng được."
Rồi y lại nói:  "Hai ngày nay bán hột vịt muối với măng khô kiếm lời được ba trăm mười bốn văn, trừ đi tiền cơm sáng cũng còn dư hơn ba trăm văn đấy! Về sau dù giá cả không còn cao như vậy, nhưng muỗi chân tuy nhỏ vẫn là thịt, kiếm được bao nhiêu hay bấy nhiêu."
Những con đường đã đi qua, những đồng tiền đã cầm trong tay, đối với y đều là cực kỳ hài lòng —ướp hột vịt muối kỳ thực cũng chẳng khó khăn gì, chỉ cần bỏ chút công phu, so với thêu khăn thì nhẹ nhàng hơn nhiều.
Vân nương nghe y nói, biết y là đang an ủi mình, liền mỉm cười đáp:"Nương biết các con làm được, nương cũng không phải đau lòng vì tiền bạc, chỉ lo các con vất vả một phen mà chẳng được gì thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play