Vân Nương kỳ thực rất rộng rãi, cười nói:  “Không vội, chuyện này cưỡng cầu không được, hai đứa nó cũng mới thành thân thôi mà.”  
Đại bá nương cũng cười theo:  “Ta chỉ nhiều chuyện hỏi một câu thôi. Chuyện con cái, nào có gấp được, nhà ta Ngân Sanh cũng phải tới năm rưỡi mới có đấy.”  
Đúng lúc này Hạ Thanh Đào từ trong nhà đi ra, cầm bát sạch đưa cho đại bá nương, nói:  “Bá nương, bát rửa sạch rồi.”  
“Ấy, vậy các ngươi làm việc đi, ta cũng về nấu cơm trưa đây.” Đại bá nương nhận bát, xoay người rời đi.  
Hạ Thanh Đào lấy một quả mơ dúi cho Vân Nương, nói:  “Nương, nếm thử đi, có phải chua lắm không?”  
Tay Vân Nương đang bẩn, liền cúi xuống ăn ngay từ tay y. Vừa cắn một miếng, gương mặt liền nhăn thành một cục:  “Ai da, chua chết mất, cả răng cũng ê đây này!”  
Hạ Thanh Đào cười sáng lạn:  “Con đã bảo mà, chỉ có Ngân Sanh ca mới nuốt nổi thôi! Đợi chút nữa con lấy đường mạch nha rim lên, làm thành kẹo quả mơ, A Tùy thích ăn ngọt, chắc chắn sẽ thích.”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play