"Các huynh đánh hắn sao?" Hạ Thanh Đào cũng nghĩ không ra cách nào khác, nhất là vừa rồi còn thấy trên tay Lục Tùy có vết thương.
"Ừm." Lục Tùy đáp, "Ta cùng ca em đánh hắn một trận, hắn nằm bẹp trên mặt đất cầu xin tha mạng, nói rằng về sau sẽ không dám xuất hiện trước mặt em nữa, lúc ấy chúng ta mới tha cho hắn."
"A..." Hạ Thanh Đào có chút sợ hãi, "Các huynh là đánh trong nhà hắn sao? Bên ngoài không ai thấy, nhưng người nhà hắn có thể sẽ đi cáo quan nha?"
"Em yên tâm." Lục Tùy liếc nhìn y, ngữ khí mềm mại hơn nhiều, "Chúng ta tìm được hắn ở đất trống dưới chân núi, ra tay tại nơi đó, không ai trông thấy, hắn lại không đứt tay gãy chân, nếu có đi cáo quan, cũng không ai để ý tới."
"Vậy thì tốt rồi." Hạ Thanh Đào nhẹ nhàng thở phào.
Tuy rằng ngẫm lại ánh mắt Hạ Thăng ngày hôm qua quả thực khiến người ta kinh sợ, nhưng y cũng lo Lục Tùy đụng phải kiện tụng. Chốn quê mùa này, vào nha môn mà không có chuyện gì lớn cũng bị đánh bản tử, ai chịu nổi cơ chứ?
“Chính là sợ em lo lắng nên mới không định nói cho em biết."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play