“Có một lần, ta theo sư phụ từ ao nhà họ Triệu, chính là chỗ sau miếu Ngọc Hoàng của bọn họ, vào núi. Xe đẩy tay bị hỏng bánh, liền dừng lại sau miếu sửa xe, nghỉ ngơi một lát. Sư phụ nói chuyện với một vị hòa thượng khác, Tuệ Không sư phụ cũng đứng bên cạnh. Không biết thế nào lại nhắc tới thân thế của ta…”
Lúc ấy, vị hòa thượng kia tưởng Lục Tùy là con trai Triệu Hưng Tiêu, Triệu Hưng Tiêu nghe xong liền đùa:
“Đây là đồ đệ của ta, ta nào có sinh ra được hậu sinh xinh đẹp như vậy? Cũng chỉ có nhà họ Lục, không biết tích được cái đức gì, lại có thể nhặt được một đứa nhỏ vừa xinh đẹp vừa hiếu thuận như thế!”
Lời vừa nói ra, Tuệ Không – người từ nãy đến giờ vẫn im lặng – bỗng nhiên dùng ánh mắt kỳ quái nhìn chằm chằm Lục Tùy, rồi cất tiếng hỏi:
“Ngươi là được nhặt về?”
Lục Tùy có chút không hiểu, nhưng xưa nay hắn cũng không để tâm đến thân thế của mình, bèn “ừ” một tiếng.
Ai ngờ Tuệ Không nghe xong, đánh giá hắn từ trên xuống dưới mấy lần, rồi khẽ cười một tiếng, lắc đầu bỏ đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play