Chương 41: Đoàn tụ
Thôi, Đường Diệp cũng đã đi rồi, nghĩ nhiều cũng có ích gì?
Nàng nằm trên giường, đối diện ánh trăng, ngắm nghía cây trâm lưu ly dưới ánh sáng xanh biếc lộng lẫy. Nhìn lại thái độ của cả phủ đối với lão phu nhân ấy, chỉ e gia thế bên kia cũng không kém cạnh Sở gia.
Có thể mời được một nhân vật như vậy tới chuộc thân cho một tiểu nha hoàn như nàng, đủ thấy thân phận người đó không tầm thường, ít nhất cũng không phải hạng người bình thường có thể với tới. Huống chi nàng vốn là một nô tì xấu xí thấp kém, nếu thật sự dựa vào ân cứu mạng mà bám víu lên cao, nàng cũng tự khinh thường bản thân.
Hai tháng qua, nhớ lại những lần ở cửa hàng Đường Diệp từng trêu chọc bản thân, Phúc Đào Nhi siết chặt cây trâm mẫu đơn lưu ly trong tay, khuôn mặt tròn đỏ ửng thoáng qua rồi tắt lịm.
Người kia tuy thường cười cợt, nhưng trong mắt lại luôn ẩn chứa sát khí lạnh lẽo, khiến nàng bản năng muốn tránh xa.
Đời này, chuyện gì cũng tùy duyên thôi. Ra khỏi phủ, tìm một người thường dân trong chợ búa mà gả, nếu không tìm được, thì một mình ăn no mặc ấm, cũng coi như bình an hết đời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play